Phó chủ nhiệm Vu nghĩ tới đây thì lập tức gấp không nhịn được đi vào thành phố, đến chỗ phòng làm việc của phó cục trưởng Vu.
Lúc này phó cục trưởng Vu đang luyện tập viết thư pháp, nhìn phó chủ nhiệm Vu hốt hoảng đi vào, ông ta không hài lòng nói: "Vĩ Quang, cháu làm cái gì vậy, làm việc như thế nào mà lúc nào cũng hốt hoảng! Cháu cứ như vậy thì có thể làm được chuyện gì lớn chứ!"
Vu Vĩ Quang vội vàng báo cáo với phó cục trưởng Vu: "Chú, còn làm đại sự gì chứ, cháu ở công xã sắp bị khi dễ chết rồi này, còn làm được đại sự gì đâu!"
"Chú, chú có biết cái Điền Ký ở công xã của chúng ta lại còn muốn hợp tác chăn nuôi gì đó với xã của chúng ta hay không!"
"Cháu nói là không đồng ý nhưng chủ nhiệm Trương căn bản không nghe, còn mắng cháu một trận, chủ nhiệm Trương như vậy là có ý gì, rõ ràng biết cháu là người của chú còn đối xử với cháu như vậy!"
"Cậu ta bất mãn với cháu sao?"Không phải, là anh ta không coi trọng chú, đánh chó còn phải nhìn chủ mà!"
Phó cục trưởng Vu biết đức hạnh của Vu Vĩ Quang này như thế nào, nó cũng không coi trọng gì mình nhưng là dù sao cũng là cháu mình, nó có thế nào thì mình mắng nó thì được, nhưng nếu là người khác mắng nó thì đúng là đang đánh mặt mình mà!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT