Chu Tĩnh Âm lập tức cảm thấy được an ủi, nước tương do chị làm cay cay, ngon đến mức vừa ăn lại muốn ăn nữa, Chu Tĩnh Âm ánh mắt sáng ngời nói với Điền Mật Mật: "Cậu nói thật hả, đừng có mà nuốt lời, lần sao về nhà nhớ đem cho tôi hai hũ tương đó, biết chưa!"
Nói xong, Chu Tĩnh Âm vẫn vô cùng tiếc nuối nói: "Này, sao chị cậu không thiếu tiền!"
Điền Mật Mật không hiểu hỏi: "Cậu nói gì vậy, sao chị tôi phải thiếu tiền!"
Chu Tĩnh Âm kích động nói: "Nếu chị cậu thiếu tiền có phải nhất định sẽ nghĩ cách đi kiếm tiền, vậy thì có phải chị ấy sẽ làm nhiều tương ớt để bán không?"
"Chị ấy làm tương ớt bán, có phải mỗi ngày tôi đều có thể ăn rồi, ăn tiết kiệm mấy thì cũng ba ngày là hết hai chai tương ớt này rồi!"
Điền Mật Mật lại không nghĩ Chu Tĩnh Âm ăn tiết kiệm, mỗi lần có tương ớt cô ấy đều lấy trong nhà ăn vì cái bánh bao hấp, bẻ bánh và đổ tương ớt vào.
Chính là cách ăn này, nếu vẫn còn gọi là ăn tiết kiệm, vậy chỉ còn cách duy nhất là xem tương ớt như món ăn vặt, mới gọi là tiền ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT