Điền Mật Mật theo nguyên tắc biết nhiều một chuyện chi bằng biết ít thêm một chuyện, hơn nữa cô quả thật không phát hiện ra loại chuyện ồn ào này dễ bị gây rối, Điền Mật Mật sẽ giả vờ không thấy.
Điền Mật Mật dùng chìa khóa mở ngăn tủ của mình ra, lấy cơm chiều mà Thẩm Khôn chuẩn bị cho mình, đem xuống lầu, cô chỉ cần bưng hai cái bình đun nước lên, đang chuẩn bị đổ nước vào bát.
Chợt nghe Hoan Oánh Oánh tức giận nói: "Bạn học Điền, cậu không thấy bình đun nước trong ký túc xá chúng ta đều trống không sao? Sao không biết tiết kiệm nước vậy, dùng nước ấm rửa mặt, cũng không biết làm gì mà như đồ quý như vậy!"
Điên Mật Mật cũng không phải người cái gì cũng nương theo, cô không nói gì thì cho rằng cô thật sự dễ bắt nạt sao, Điền Mật Mật lập tức mắng Hoan Oánh Oánh: "Tôi dùng nước nóng của mình thì liên quan gì đến cậu? Cái gì cũng đòi quản, cậu nghĩ mình là ai vậy?"
"Với lại, tôi vừa mới về tới, sao tôi biết được cậu lười tới mức không lấy nước từ bình của mình mà lấy của người khác để dùng chứ?"
"Ồ, tôi mua hai bình nước nóng đó bằng tiền của mình, chia nước cho cậu dùng, cậu là Dương Bạch Lao đó à?"
"Thật đúng là rừng lớn thì chim chóc gì cũng có mà, cậu thật đúng là làm tôi mở mang tầm mắt!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play