Lý Khang Khang vội vàng giải thích: "Ba, Chị Mật Mật là trạng nguyên môn khoa học xã hội của huyện Lan năm nay đó. Lúc trước bị người đánh cắp thư thông báo trúng tuyển nên bây giờ Huyện trưởng tự mình mang tới trả cho chị ấy."
Đại đội trưởng vừa nghe lời này của Lý Khang Khang thì cao hứng nói: "Tôi biết thanh niên tri thức tiểu Điền có thể làm được mà, trước đây tôi còn tự hỏi cô ấy học giỏi như vậy sao có thể thi không đậu chứ, thì ra là bị người ta lấy trộm thư thông báo trúng tuyển."
"Sao người này lại xấu xa như vậy, cũng dám trộm thư thông báo. Thật không biết xấu hổ!"
Nói xong ông ấy mới nhớ ra Huyện trưởng đang ở trước mặt mình nên vội vàng giải thích: "Huyện trưởng bắt được kẻ xấu xa này thật đúng là lãnh đạo tốt vì dân phục vụ."
"Đáng tiếc thanh niên tri thức Điền đã trở về thành phố nhưng không sao, tôi sẽ gọi điện thoại báo cho cô ấy biết tin tức tốt này."
Vương Đại Khuê cười cười nói: "Tôi cũng rất xấu hổ, để chuyện này xảy ra trong khu vực quản lý của mình là do tôi không làm tròn chức trách Huyện trường, vốn dĩ muốn tự mình tới xin lỗi bạn học Điền nhưng cô ấy lại trở về thành mất rồi."
"Hay là như này, đội trưởng Lý gọi điện thoại thì cho tôi nói thêm đôi câu bày tỏ sự áy náy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT