Lúc này Cát Đại Nguyên bị dọa sợ, chân cũng mềm như sợi mỳ vậy, ông ta cố chống đỡ thanh âm run rẩy nói: "Huyện trưởng, ngài nghe tôi nói, tôi là bị ma quỷ ám ảnh, tôi về nhà liền trả thư thông báo trúng tuyển cho hai vị kia."
"Ngài cho tôi một cơ hội đi! Tôi không dám nữa, tôi cũng sẽ nói xin lỗi và dẫn cả gia đình quỳ xuống cầu xin hai Trạng Nguyên tha thứ!"
Vương Đại Khuê không muốn nghe ông ta nói xằng bậy nên trực tiếp phá vỡ ảo tưởng của Cát Đại Cương: "Tổ chuyên án của chuyện này đã thành lập rồi nên cậu nói việc này với tôi cũng vô dụng thôi, cậu hãy suy nghĩ thật kĩ xem phải nói thế nào để tổ chuyên án có thể phán xử nhẹ một chút đi!"
Lần này Cát Đại Cương triệt để mê muội, ông ta ngã ngồi trên đất không ngừng lẩm bẩm trong miệng "Xong rồi, xong rồi, lần này xong thật rồi, cả nhà đều xong rồi!"
Bây giờ Mã Gia Quân cũng kịp ý thức rằng vừa nãy nói không lựa lời, không chỉ có Cát Đại Cương xong đời mà chính ông ta cũng đi đời nhà ma.
Liêu Công Chính nhìn hai người này không được việc nên cảm thấy chính mình có năng lực bèn mắng Mã Quân Gia cùng Cát Đại Cương: "Việc hai người bọn họ làm cũng xấu xa quá rồi, con nhà người ta thật vất vả mới thi đậu Kinh đại Hoa đại a! Vậy mà bị lấy trộm như thế!"
"Không cảm thấy cắn rứt lương tâm sao? Tôi cũng thấy xấu hổ thay cho hai người đấy!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play