Tống Cảnh Văn làm sao có thể lấy về sữa mạch nha được, anh kiên quyết nói: "Chú ơi, ngay cả một thanh niên to lớn như cháu cũng không thích vị ngọt của món này, con của Xuân Lương cũng đã đến tuổi uống sữa này rồi nhỉ, xin chú hãy đưa nó cho nhà Xuân Sinh hộ cháu nhé!"
Kế toán Tôn vừa nghe nói là dành cho đứa bé nhà Xuân Sinh, lập tức do dự, ông ấy thực sự rất yêu quý cháu trai mình, và khi nghĩ mình không thu bất cứ thứ gì, thì Tống Cảnh Văn cũng sẽ thấy ái ngại chút nên đã quyết định nhận lấy sữa mạch nha: "Được rồi, vậy chú thay đứa bé của nhà Xuân Sinh cảm ơn cháu, cháu có thể yên tâm sống ở nhà chú, cháu cứ coi như bầu bạn với chú là được, khi nào cháu về thành phố, thì khi đó hẵng dọn khỏi nhà chú!"
Ngay ngày hôm đó, Tống Cảnh Văn chuyển ra khỏi khu thanh niên trí thức ở, khiến những thanh niên trí thức khác cũng phải ghen tị.
Có không ít người đến gặp kế toán Tôn với mong muốn ở trong nhà chú, đặc biệt là Chu Ngọc Thành, người muộn hơn Triệu Quốc Đống và Dương Liễu một năm, đặc biệt nóng lòng muốn trở về thành phố, sợ bị ảnh hưởng chuyện về thành, anh thậm chí còn không kết hôn ở địa phương.
Hơn nữa, anh đã tốt nghiệp cấp 3 và chưa từng bỏ dở việc học khi đến đội sản xuất Đại Hà Khẩu, bộ sách giáo khoa cung cấp cho nhóm thanh niên trí thức cũng là của anh nên rất mong kế toán Tôn đồng ý để anh có thể yên tâm học tập trước kỳ thi.
Tống Cảnh Văn vốn muốn lặng lẽ chuyển nhà, nhưng khi anh đang thu dọn quần áo, bởi vì quần áo và nhu yếu phẩm hàng ngày của anh ở gần Chu Ngọc Thành, Chu Ngọc Thành lại hẹp hòi sợ Tống Cảnh Văn trộm đồ của mình nên bị Chu Ngọc Thành phát hiện.
Chu Ngọc Thành nói với Tống Cảnh Văn đang chuẩn bị dọn đi: "Thanh niên trí thức Tống, muộn như vậy rồi, cậu muốn đi đâu đấy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play