Ngô Nguyệt Mai vẫn muốn phủ nhận nên đã kéo Ngô Nguyệt Quý vào, bịa chuyện nói: "Cái gì mà con trai của tôi? Thực ra Đức Long không phải là con của anh rể, nhưng nó thật sự là con của chị cả."
"Việc này quá xấu hổ nên tôi mới không nói cho ông biết. Thực ra anh rể bẩm sinh là "thái giám", vì không muốn người khác biết nên mẹ chồng của chị cả đã nhờ chị ấy sinh con với người khác, như vậy chị cả cũng có thể yên tâm mà chung sống với anh rể."
"Chị cả của tôi mượn "hạt giống" trong nhà để sinh ra Đức Long. Chuyện này anh rể không biết, sợ anh ấy buồn nên mới nói là do tôi sinh ra!"
Kế toán Tôn tát Ngô Nguyệt Mai một cái, nói: "Ngô Nguyệt Mai, bà cho rằng Tôn Tôn Quyền tôi dễ lừa tới vậy sao? Tôi đã về quê của bà để tìm hiểu rõ ràng. Tưởng Đức Long là con trai của bà và một tên côn đồ đã chết!"
Ngô Nguyệt Mai thấy chuyện này không thể che giấu được, bà ta quỳ xuống dưới chân kế toán Tôn mà nói: "Ông xã à, tôi không có ý lừa dối ông, chỉ là tôi không còn cách nào khác. Cha ruột của Đức Long đã chết, tôi bất đắc dĩ mới sinh ra nó. Nếu tôi nói tôi từng sinh con thì có lẽ ông sẽ không cần tôi nữa."
"Ông xã, ông hãy nể mặt Xuân Lương mà tha thứ cho tôi đi! Xuân Lương đã lớn như vậy rồi, nếu trong nhà xảy ra chuyện bê bối như vậy vào lúc này thì về sau nó sẽ khó mà lấy được vợ!"
Điểm yếu của kế toán Tôn là Tôn Xuân Lương, sau khi nghe xong lời của Ngô Nguyệt Mai, kế toán Tôn nhắm mắt lại nói: "Được rồi, vì Xuân Lương, tôi sẽ không truy cứu chuyện này."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play