Điền Tranh Tranh trải qua một kiếp, Điền Mật Mật đã đọc qua nguyên tác, hai người đều biết những điều bà Hai nói là thật, bà Hai đây là coi bọn họ như người nhà mới nhắc nhở họ như vậy, không thì ai mà thèm nói cái này chứ, vừa phí công lại vừa mất lòng.
Chạng vạng, ba chị em Điền Mật Mật cuối cùng cũng gặp được nhà chú cả và chú hai nhà ông
Cô cả nhìn qua trầm ổn lại khôn khéo, cô hai thì sang sảng hào phóng, tính cách đều rất dễ sống chung.
Đồ ăn rất phong phú thịnh soạn, một đĩa trứng gà xào hành tây lớn, một con gà trống hầm mất nửa buổi chiều, lại dùng một miếng thịt khô ba chị em Điền Mật Mật mang tới cào một đĩa cải thảo, cuối cùng là một đĩa lòng heo xào khô, món chính là bánh bao. Ở cái thời đại này, bữa cơm ngày lễ ngày tết cũng chỉ đến như vậy, có thể thấy đây là tâm ý của cả nhà ông Hai.
Lúc ăn cơm, ông Hai lại mời đại đội trưởng Lý Hữu Tài tới.
Trong căn phòng không lớn bày hai bàn đồ ăn, một mâm trên mặt đất là ông Hai cùng nam nhi trong nhà, nhiều hơn 1 đĩa đậu phộng nhỏ thích hợp nhắm rượu, một bàn trên giường đất là bà
Hai cùng phụ nữ và trẻ em trong nhà.
Cả gia đình liền bắt đầu ăn cơm, có thể thấy gia giáo nhà ông Hai thật sự rất tốt, tuy rằng rất ít khi ăn nhiều đồ ăn ngon như vậy, nhưng ai nấy đều rất khiêm nhường, cho Điền Mật Mật và Điền Tranh Tranh hai cái đùi gà to, Điền Tranh Tranh và Điền Mật Mật từ chối không được đành phải ăn.
Điền Mật Mật ăn thử xong quyết định từ nay sẽ từ bỏ thịt gà KFC mình ăn vụng bên ngoài, thật là thơm quá đi mất.
Thời đại này thịt gà là thực phẩm xanh chuẩn, lại dùng nồi gang hầm cả buổi trưa, hương vị này Điền Mật Mật dù hiện đại có ăn qua gặp qua cũng đều thấy không bằng. Ăn hết một cái đùi gà cùng nửa chén khoai tây hầm trong thịt gà, thêm một cái bánh bao to bằng nửa cái mặt Đại Mật Mật nữa, Điền Tranh Tranh còn ăn nhiều hơn Điền Mật Mật nửa cái. Hai chị em đều ăn đến no căng bụng.
Cơm nước xong xuôi, Điền Mật Mật cùng Điền Tranh Tranh liền nghe ông Hai cùng đại đội trưởng nói chuyện phiếm.
Ông Hai mời đại đội trưởng đến ăn cơm, chủ yếu chính là vì chuyện việc làm của ba chị em. Ông Hai không muốn cho ba chị em làm công việc quá năng nhọc, nên đang muốn hỏi ý đại đội trưởng.
Đại đội trưởng Lý Hữu Tài cũng thật khó xử việc này, nhưng ông ấy đồng ý tìm giúp ba chị em công việc nhẹ nhàng, nhưng là gần đây những công việc đó đều đã có người làm, nếu cứ không minh bạch như thế mà đổi người thì không tốt lắm, thứ hai là làm như vậy thì thanh niên tri thức và thôn dân đều sẽ không đồng ý, cũng gây bất lợi cho ba chị em giao thiệp với người cùng thôn và các thanh niên tri thức khác, nên ông trả lời cũng có chút do dự.
Điền Tranh Tranh nghĩ nghĩ rồi nói: "Ông Hai, hay là cứ để bọn con làm công trước xem sao."
Ông Hai nghe Điền Tranh Tranh nói vậy vội la lên: "Tranh Tranh, con không biết trồng trọt khổ thế nào đâu, ba đứa các con tay yếu chân mềm làm sao nổi."
Điền Tranh Tranh biết là ông Hai một lòng suy nghĩ cho bọn họ, nói: "Con chỉ nghĩ là sắp đến vụ thu hoạch mùa thu rồi, ba chị em bọn con cứ học xem làm thế nào đã, nếu không vụ thu hoạch mùa thu nhất định sẽ kéo chân sau của mọi người. nếu như làm không tốt, mong chú đội trưởng cũng đừng trách móc."
Đại đội trưởng vừa nghe lời này của Điền Tranh Tranh, liền biết ba chị em này là người thông minh hiểu chuyện, sao mà không đồng ý được chứ, liên tục nói được.
Ông Hai nghĩ Điền Tranh Tranh nói vậy cũng có đạo lý, cũng không nói tiếp chủ đề này nữa, lại nói tiếp việc ba chị em sẽ không ở nhà chung cùng thanh niên tri thức.
Ông còn đang lo chuyện chỗ ở của thanh niên tri thức đây, tính ra lần này có 5 người tới, nhà chung của thanh niên tri thức đã sắp đầy 20 người rồi.
Nhà chung của thanh niên tri thức bây giờ là căn nhà ba gian cùng một nhà liền kề của một bà lão goá bụa để lại, ba gian phòng chính là để cho người ở, nhà liền kề là phòng bếp.
Con trai còn được, dù sao thì có hai cái phòng chen chúc chút cũng được, con gái thì lại vì ít người hơn con trai cho nên chỉ có một phòng thôi, thật sự không thể nhét nổi nữa, lần trước phân thêm một nữ tri thức vào may mà không đánh nhau, lần này Điền Tranh Tranh, Điền Mật Mật còn có Triệu Tiểu Quyên tới cùng, tận ba nữ tri thức, thật sự là nhét không nổi nữa, đại đổi trưởng đang phát sầu vì làm thế nào để phân chỗ ở cho ba người này đây.
Nghe ông Hai nói vậy sao có thể không đáp ứng chứ, bây giờ còn dư ra một người, cũng có thể miễn cưỡng nhét vào vậy. Dù sao địa phương cũng chỉ to như vậy thôi, cũng không thể chỉ vì thêm một người tới mà bỏ tiền ra xây nhà chứ, chủ yếu là có muốn xây thêm nhà cũng không được, người trong thôn sẽ không bỏ ra tiền này đâu. Bữa rượu này đúng là không phí, giải quyết được một cái việc lớn.
Nhưng lại không biết, bởi vì cứng rắn nhét thêm nữ tri thức này, mà nhà chung của thanh niên tri thức đang cãi nhau, phòng nữ thanh niên tri thức không đồng ý thêm người, người phụ trách thanh niên tri thức Lưu Quốc Đống có khuyên thế nào cũng không được.
Lưu Quốc Đống cũng có chút bực mình, phòng nào mà dễ thêm người chứ, nam tri thức tuy có hai phòng nhưng số người nhiều hơn nữ tri thức mà, lần này lại thêm một người tới, dễ nhét lắm hay sao.