"Cháu trai của em lấy gì so? Cao không bằng đậu hũ ba tấc, nhìn như con cóc ghẻ, vậy mà còn dám mơ đến chuyện cóc muốn ăn thịt thiên nga, em không xem cậu ta có xứng hay không sao?"
Vương Mỹ Phương nghe được Kiều Chính Hòa nói về cháu ngoại của mình như vậy thì tức giận nói: "Sao lại không xứng? Mã Bình Đình kia lớn lên trông không có gì nổi bật, công việc cũng phải để ba của mình sắp xếp, như vậy thì có gì ghê gớm, còn không phải là tìm vội đàn ông thôi sao? Cô ta cảm thấy Đại Dân chúng ta chướng mắt, Đại Dân chúng ta cũng không cần cô ta đâu!"
Kiều Chính Hoà không kiên nhẫn nói: "Em đừng có tiếp tục nói những thứ này được không, em mau nghĩ ra cách khiến Kiều Lương đồng ý đuổi thôn nữ kia đi, cưới Mã Bình Đình!"
Vương Mỹ Phương cong môi nói: "Việc này thì có gì khó làm? Chỉ là một cô thôn nữ, cũng không đến mức không có sự đồng ý của Kiều Lương mới có thể đuổi đi, chỉ cần tùy tiện hù dọa cô ta rồi đuổi đi không phải là được rồi sao!"
Kiều Chính Hoà vỗ tay một cái rồi nói: "Mai Phượng, quả nhiên là em, em thật đúng là biết cách dùng lời nói của mình đánh thức người nằm mộng, như thế này thì làm sao anh không mê cho được! Ngày mai anh sẽ nói chuyện cùng với cô thôn nữ này, nếu không anh sẽ cho cô ta một ít tiền rồi đuổi đi!"
Vương Mỹ Phương không muốn đưa tiền, tiếp tục đưa ra đề nghị: "Ra tiền gì mà ra tiền, ngày mai em cũng sẽ cùng anh đi tìm cô ta. Nếu em cũng không tin chỉ bằng một cô thôn nữ mà hai người chúng ta lâm trận còn ngăn không được!"...
Điền Tranh Tranh đã đứng dậy ngay khi Kiều Lương tỉnh dậy, nhưng do đi tàu mấy ngày liền khiến cô ấy cảm thấy rất mệt mỏi, cộng thêm việc bản thân nghĩ Kiều Lương chỉ đi ra ngoài có một chút thôi nên cô ấy không có đi theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play