Mẹ Lý thấy tình huống như thế cũng vội nói: "Chưa thấy qua nhà ai cưới vợ về, con cũng có rồi mà còn muốn trả người, đây không phải lưu manh sao?"
Điền Tranh Tranh vừa thấy vậy đã muốn mở miệng ra phản bác, Điền Mật Mật vội giữ chặt cô ấy nói: "Dì Triệu, vốn dĩ chuyện này chỉ muốn nhờ dì đến tự giải quyết là xong, nhưng bây giờ tình hình đã như vậy rồi thì chỉ có thể báo cảnh sát để cảnh sát đến giải quyết thôi, nhà họ Lý đây phạm tội lừa gạt kết hôn, mau chóng cho bắt vào ngục đi thôi!" Nói xong liền muốn để cho em trai Điền đi báo cảnh sát luôn.
Ba Lý nghe đến báo án, thấy chuyện này náo loạn lớn thì chịu thiệt vốn nhà bọn họ, cảnh sát mà đến không chỉ cả nhà họ không giữ được việc, mà còn có khả năng phải vào tù cải tạo, ngăn em trai Điền lại, cuối cùng tranh luận với anh hai Điền: "Ái Quân, con với Lai Nam tình cảm vẫn luôn rất tốt mà, cho dù nó có phạm sai lầm, bây giờ cũng biết sai rồi, sau này nhất định sẽ thay đổi, con xem hai nhà chúng ta thương lượng chút, sính lễ trả lại nhà con bớt 500, sau này hai đứa sống cho tốt là được!"
Điền Ái Quân lúc này đang nhìn chòng chọc Lý Lai Nam, nghe thấy ba Lý nói vậy, vội vàng nói: "Tôi tuyệt đối sẽ không thèm cái đôi giày rách này, hôn sự này tôi chắc chắn sẽ ly hôn."
Lý Lai Nam nghe anh hai Điền nói chị ta là giày rách, tức lồng lên muốn cào anh hai Điền.
Ba Lý nghe Điền Ái Quân nói vậy cũng như quả bóng xì hơi, mộng đẹp đã vỡ chỉ có thể nói: "Ly hôn cũng được, sính lễ cũng trả lại cho nhà mấy người, nhưng đồ đã dùng rồi, không có cách nào trả lại được."
Điền Tranh Tranh thấy anh hai Điền chuẩn bị muốn mở miệng đáp ứng, anh hai nếu là đáp ứng rồi, trong nhà chắc chắn sẽ như kiếp trước sợ sợ anh đau buồn sẽ không đòi đồ nữa, vội vàng nói: "Không trả được không sao, quy đổi thành tiền đi, xe đạp 150, máy may 150, lương anh hai tôi một tháng 22 tệ 5 hào, bọn họ kết hôn xong anh ấy vẫn luôn đưa cho Lý Lai Nam, lúc đó may cho Lý Lai Nam hai bộ y phục, tiền vải hết 12 tệ, một đôi giày da 12 tệ, tiệc rượu trong nhà tiêu hết 100 tệ, còn về công làm sắp xếp trang trí, nhà chúng tôi cũng không tính toán nữa, nhưng những thứ tiêu tiền mua cho chị ta nhất định phải trả lại."
Mẹ Lý nghe vậy hừ lạnh: "Quy đổi thành tiền là không thể nào, muốn lấy đồ vật cô tự đi mà lấy đi."
Điền Tranh Tranh cũng không thèm tranh cãi với mẹ Lý nữa, trực tiếp gọi em trai Điền đi tìm lãnh đạo xưởng sản xuất đồ uống, ba Lý với Lý Bảo Khố đều làm việc trong xưởng sản xuất đồ uống, sao dám để cho họ đi tìm lãnh đạo.
Ba Lý là người thông minh, thấy bọn họ không làm nhà họ Điền hài lòng, chuyện này cũng không thể cho qua được, nói với mẹ Lý: "Còn chê chưa đủ mất mặt à, mau đi lấy tiền đi!"
Mẹ Lý không tình nguyện về nhà lấy tiền, cũng may số tiền sính lễ 1000 tệ vẫn ở trong nhà chưa động đến, điều kiện nhà họ Lý kém hơn nhà học Điền nhiều, tiết kiệm chỉ có 300 tệ hơn, mẹ Lý chỉ lấy 300 tệ, lại đòi Lý Lai Nam số tiền còn lại.
Lý Lai Nam lấy tiền lương của anh hai Điền, bọn họ kết hôn hơn bốn tháng, ăn ở đều ở nhà, căn bản cũng không cần tiêu tiền, số tiền đó vẫn còn nguyên, hơn nữa anh hai Điền lúc kết hôn còn cho chị ta 50 tệ tiền riêng của mình, tổng cộng có hơn 150 tệ. Tất cả đều bị mẹ Lý đòi.
Nhìn thấy hơn 1450 tệ, trong lòng mẹ Lý như rỉ máu, tức giận đưa cho mẹ Điền nói: "Chỉ có nhiêu đó thôi, đòi nhiều hơn không có đâu."
Mẹ Điền vốn không nghĩ có thể đòi về tất cả, chỗ này so với chỉ trả mỗi sính lễ nhiều hơn tới 450 tệ, vậy là rất ổn rồi, nhận xong là cắt đứt quan hệ, những năm 70 mệnh giá tiền to nhất mới 10 tệ, đây những 1450 tệ là cả một xấp tiền dày, ôm hay cho vào túi thì cũng phình ra rất to.
Ba Điền thấy sự việc đã được giải quyết, lại hẹn với ba Lý, sáng mai anh hai Điền với Lý Lai Nam hai người mang theo giấy chấp thuận của địa phương và đơn vị làm việc đến cục Dân chính làm thủ tục ly hôn, rồi dẫn theo cả nhà trở về.
Hai ngày nay xảy ra quá nhiều việc, mẹ Điền đã quá mệt mỏi về cả tinh thần và thể chất, thấy Điền Tranh Tranh không bị thương cũng không có tâm tư nào đi dạy bảo đứa con gái nghịch ngợm chạy loạn này, bảo Điền Mật Mật chăm sóc cho Điền Tranh Tranh rồi về phòng mình, Anh cả Điền thấy sự tình đã được giải quyết, không khí trong nhà vẫn cứ áp lực, liền trở về nhà mình.
Anh hai Điền trực tiếp đến nhà máy cơ khí bắt đầu làm minh chứng ly hôn.
Chuyện ly hôn này Lý Lai Nam cũng không dở thêm trò gì nữa, có lẽ là cũng thấy được quyết tâm ly hôn của anh hai Điền, thành thành thật thật ly hôn với anh hai Điền, thu dọn đồ đạc trở về nhà họ Lý rồi.