Thẩm Phái Lâm ăn uống vui vẻ, kéo theo sự nhẫn nại của cô đối với Kim Hồng Liên cũng tăng lên một chút.
Đầu óc có hơi không minh mẫn, nhưng tay nghề nấu ăn này thật sự không thể chê vào đâu được, cùng là canh xương hầm, nhưng cô ta lại có thể hầm ra màu trắng sữa hơn, càng thơm ngon hơn.
Ông trời đã đóng đầu óc của cô ta lại, nhưng lại ban cho cô ta một đôi tay khéo léo.
Thẩm Phái Lâm không nhịn được khen một câu: “Hồng Liên, con có tay nghề nấu ăn này, đời này không lo chết đói.”
Kim Hồng Liên hôm nay vừa bị dạy dỗ một trận, giờ đây mặt mày đầy vẻ lấy lòng: “Chỉ cần mẹ thích, ngày nào con cũng làm cho mẹ ăn.”
La Oánh Oánh nuốt miếng cơm trong miệng, ngẩng đầu nói: “Bà nội, cháu sẽ học mẹ nấu cơm, sau này cháu cũng nấu cơm cho bà ăn.”
Thẩm Phái Lâm đang vui vẻ nên nói đùa một câu: “Vậy cháu phải học cho giỏi đấy, bà nội chờ ăn cơm cháu nấu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT