Cô đang cúi xuống lấy sợi tre, La Văn Hoa thấy mọi người đã đi hết, mới lề mề đi tới.
“Mẹ, bức tranh đan tre bán được rồi phải không?” La Văn Hoa phấn khích hỏi, vừa nãy anh ta đứng xa nghe không rõ, nhưng lại thấy người nước ngoài ôm bức tranh đi rồi, quý giá như báu vật.
“Chị, đây là…” Chàng trai thắc mắc.
La Văn Hoa khựng lại: “Cậu bao nhiêu tuổi, sao lại dám gọi mẹ tôi là chị?”
“Người khác thấy mẹ trẻ gọi mẹ là chị thì có gì sai?” Thẩm Phái Lâm trừng mắt nhìn anh ta.
La Văn Hoa cười ngây ngô, rồi nói: “Mẹ, rốt cuộc bán được bao nhiêu tiền, mẹ mau nói cho con biết đi, con sốt ruột quá.”
“Đồ hèn, muốn biết thế sao vừa nãy không đến gần nghe?” Thẩm Phái Lâm mắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT