Bánh gạo kê và bánh hoa quế cũng không tồi, ngay cả bánh vân phiến mà Thẩm Phái Lâm không thích cũng rất thơm ngon.
Cô ăn thấy hài lòng, liền nói: “Lát nữa bán được đồ, chúng ta mua thêm một ít mang về, để cả nhà cùng nếm thử.”
La Văn Hoa muốn nói lại thôi, thầm nghĩ cái này liệu có bán được không.
Anh ta sợ bị đánh nên không dám nghi ngờ, chỉ cúi đầu gặm bánh vân phiến, nghĩ rằng ít nhất cũng được ăn một bữa ngon, không uổng công đến đây.
Bất chợt, Thẩm Phái Lâm đứng bật dậy: “Đừng ăn nữa, khách đến rồi.”
“Đâu, đâu?” La Văn Hoa ngơ ngác.
Thẩm Phái Lâm đã nhanh tay giật lấy bức tranh đan tre đeo lên người, hai ba bước đi đến bên cạnh quầy đồ tre.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play