Sau khi nghe Tằng Yến Ni thì thầm nói ra suy nghĩ của mình, đội trưởng lúng túng ho một tiếng. Đừng nói đến việc đội Hướng Dương chưa từng có tiền lệ con gái vị thành niên tách hộ, ngay cả toàn bộ công xã Hồng Kỳ cũng chưa từng có. Phải biết rằng gia đình chưa bao giờ dễ dàng tách ra như vậy.
Ông có thể hiểu suy nghĩ của cô bé, tình anh chị em họ, đời đời thân thiết, đánh gãy xương còn dính gân, huống hồ là cha mẹ, anh em. Dù cô đã ra ngoài, nhưng cuối năm tính công điểm, chia lương thực, sau này kết hôn, phụng dưỡng lại là một đống lằng nhằng. Chi bằng mượn cơ hội nhà họ Tằng đuối lý, triệt để cắt đứt với nhà họ Tằng, trừ hậu họa.
Thanh quan khó quản việc nhà, vì để lỗ tai mình sau này được yên tĩnh, thực ra ông cũng nghiêng về việc tách hộ. Là một người từng mặc quân phục, ông rất trân trọng những hậu bối có dũng khí và quả cảm. Chỉ riêng dũng khí và sự quyết đoán của cô bé Yến Ni này, ông cũng muốn giúp một tay.
“Yến Ni muốn viết văn bản tách hộ, nếu không đồng ý, thì cùng nhau đến đồn công an làm rõ triệt để chuyện hôm nay. Chọn một trong hai, các người tự quyết định đi.” Tằng Phúc Mậu nói với vẻ mặt vô cảm.
Cái gì? Tách hộ! Tối nay xem náo nhiệt quả là không uổng công. Tiếng bàn tán của mọi người xung quanh suýt nữa lấn át cả tiếng sóng biển.
Người có chút chữ nghĩa còn buông một câu, "Yến Ni đây là không kêu thì thôi, đã kêu thì kinh người.”
Người khác nói gì cô không quan tâm, phản ứng của người nhà họ Tằng đều bị Tằng Yến Ni thu vào trong mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT