Tằng Yến Ni bị Vương Xuân Hồng lay tỉnh, phản ứng có chút chậm chạp, xoa xoa đầu, từ từ ngồi dậy.
“Con bé này, không về nhà ngủ, nằm đây làm gì? Gió biển lớn, ngủ ngoài này dễ bị cảm, đầu cháu chưa lành, vết thương chồng chất vết thương, sau này bị bệnh thì khổ.” Vương Xuân Hồng tính tình nóng nảy, nói chuyện như súng liên thanh, tưởng chừng như trách móc nhưng thực chất là quan tâm.
Tằng Yến Ni mở lời giải thích: “Chìa khóa nhà cháu bị cầm đi, cháu không vào được, đầu lại không thoải mái, muốn tìm một chỗ nằm nghỉ một lát.”
“Hôm qua họp xong, đội trưởng đặc biệt bảo thím đi thông báo với cha mẹ cháu, hôm nay ông ấy sẽ đón cháu xuất viện. Hai người đó não heo à, ngủ một đêm đã quên rồi?” Liễu Tú Hồng, đội trưởng phụ nữ của đội một, tức giận không thôi.
Có người mở miệng châm chọc: “Nhà họ bị phạt có liên quan đến Yến Ni, đâu phải quên, nhất định là cố ý làm khó con bé.”
“Bị phạt là đáng đời, cái bà Hồ Tứ Phượng đó, chết rồi bà ta còn có thể lột một tầng da, còn muốn đến mỏ vàng ăn không, không sợ gãy răng à.”
Gia đình Tằng Lão Yên gần đây trở thành kẻ thù của toàn đội, không vì gì khác, vẫn là vì con thuyền vỏ thép.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT