Củi được rút dần đi, chỉ còn lại một ít cành nhỏ để trong bếp giữ lữa, sau đó rắc thêm một ít hành, mùi vị này làm cho người khác nhìn không được chảy nước miếng.
Người dân và trẻ nhỏ trong thôn đã đổi lương thực của y bác sĩ trong bệnh viện, không thể đi ăn món đậu phụ dưa cải của cô, vì thế món này vẫn được để lại.
Tạ Tiểu ngọc dùng hộp đựng thức ăn để lại một phần cho phó viện trưởng Chu, Phó viện trưởng Chu hít một hơi thật sâu: “Đậu phụ cuộn dưa cải, ngon là ngon ở miếng này.”
Vị chua cay của dưa cải là vị mở đầu, đậu phụ tan ở vòm miệng, hoà với nước sốt của dưa cải, cắn vào một miếng đậu phụ vừa thơm vừa mềm, tay nghề nấu ăn của Tạ Tiểu Ngọc quả thực là thần bếp, làm sau có người không thích được chứ.
Cho dù trong tay có cầm cái bánh bột ngô, sau khi dùng nước sốt của món đậu phụ dưa cải chan lên, cũng là món ngon khó cưỡng, phó viện trưởng Chu một hơi ăn hết hai cái bánh bột ngô và một bát đậu phụ dưa cải, vẫn chưa đã thèm.
Khó trách lão Lí nói một cô gái tê gia nội trợ.
Lần trước ở bệnh viện cô đến giúp đồng chí cảnh sát hy sinh chỉnh sửa dung mạo, bố của ông rất tán thưởng Tạ Tiểu Ngọc, vừa khen Tạ Tiểu Ngọc, vừa bảo ông đánh cho thằng nhóc Chu Thành Phong một trận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play