Hứa Xương thâm thúy nói: “Thím Tề, thím cũng không cần phải chê bai con gái mình như vậy chứ, hơn nữa, cháu chưa từng nói câu này, thím có ai làm chứng không?”
“Bà ta... bà ta có thể chứng minh!”
Tê Nhạc Bình đẩy Lữ Thu Mai ra, cũng nhỏ giọng nói với bà ta: “Chủ nhiệm Lữ, nếu bà không chứng minh giúp tôi, tôi sẽ cử báo bà nhận tiền với quà của nhà tôi tổng cộng ba trăm đồng.”
Lữ Thu Mai: .. đáng lẽ hôm nay bà ta không nên tới đây.
Bà ta cắn chặt răng, dù thế nào cũng phải để chuyện này qua đi đã: “Đúng, tôi nghe thấy, tôi có thể làm chứng.”
Nhưng bà ta không ngờ là, có chiếc xe cảnh sát lái tới cửa, hàng xóm xung quanh đều luống cuống nhường ra một lối đi.
Nghiêm Dặc bước xuống từ xe cảnh sát của Tống Liêm: “Bà không thể làm chứng, bởi vì bây giờ bà cũng là nghi phạm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT