Nghiêm Dặc ngẩng đầu lên, nói: “Ông nội, bà nội, đều do cháu trai vô dụng, ai bảo cháu vừa thi đã đạt hạng nhất, bị bác Tống ấn đầu đưa vào đại học công an, cháu đã nói là cháu không đi học muốn đi làm kiếm tiền, nhưng bác Tống rút gậy ra đánh cháu, bằng không giờ Tiểu Ngọc đã không cần phải vất vả một mình. hay là cháu thôi học đi làm kiếm tiền.”
Cháu trai chủ động gọi ông nội, có vẻ trong mấy năm cháu xuống thôn Sơn Thanh đập đá, tính cách sắc bé cũng đã bị mài mòn rất nhiều, giờ đã biết nhượng bộ.
Nghiêm Chính Sinh phản đối nói: “Cháu không được có ánh mắt nông cạn như vậy, nhất định phải học xong đại học.”
Tạ Tiểu Ngọc nhân cơ hội nói: “Anh Nghiêm Dặc phải học đại học công an hai năm nữa, trong hai năm này sẽ không có thu nhập. Tiền lương của một mình cháu phải nuôi ba đứa bé, thật sự là quá sức, cháu nghe nói ngay từ nhỏ ông nội cho em họ tiền sinh hoạt, cháu đưa Tinh Tinh về Bình thành, không cần ông nội chăm, không biết ông bà nội có thể cho em ấy tiền sinh hoạt giống em họ không?”
Nghiêm Bạch Huệ: ... Tạ Tiểu Ngọc còn muốn giúp Nghiêm Tỉnh tranh cưng chiều với con gái bảo bối của bà ta hả?
Bọn họ xứng sao! “Cha ơi, đối tượng của tiểu Dặc còn chưa vào cửa đâu, vậy mà vừa mở miệng đã đòi tiền, chúng ta không thể để đứa cháu dâu thế này vào cửa được!”
Bà ta cười khẩy nói với Tạ Tiểu Ngọc: “Con dâu và cháu dâu ở cái nhà này đều không đáng tiền, chỉ có con gái mới đáng tiền, cô cứ hỏi hai bác dâu của cô đi, xem bọn họ gả vào nhà họ Nghiêm này có dám xin tiền không. Bọn họ mà dám, chúng tôi đều sẽ không để bọn họ bước vào cửa đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play