Nếu cô ấy không lấy một phần đồ cổ trong hòm ra, sao em họ có thể nghĩ ra cách kiếm tiền này.
Mạnh Cảnh Niên lại thầm nghĩ, Nghiêm Dặc tuyệt đối không phải là người đầu cơ trục lợi văn vật, có khả năng anh cũng đang thực hiện nhiệm vụ, cũng giống như câu cá, không tung mồi câu ra, sao dụ được quân địch.
Còn cả hòm đồ cổ kia, Minh Chi Tuệ từng định quyên tặng mấy món đồ cổ cấp quốc bảo, nhưng ngẫm lại có lẽ giờ không phải là lúc quyên tặng, có khi đến lúc Nghiêm Dặc hoàn thành xong nhiệm vụ sẽ cần dùng đến.
Anh nói: "Em khoan hãy quyên tặng mấy món đồ cổ kia, giữ lại mấy món cho em trai em tương lai dùng để sinh hoạt. Giờ cậu ấy bị nhà trường đuổi học, rất khó tìm được công việc, Tiểu Ngọc có vẻ cũng không trả lại tiền cưới vợ cho cậu ấy. Nếu em không để lại ít đồ cho cậu ấy, có lẽ cậu ấy sẽ phải đi ăn mày đấy."
Minh Chi Tuệ: .. Người này đúng là máu lạnh.
Mạnh Cảnh Niên lại hỏi: "Buổi tối em muốn ăn gì, anh đi làm cho em."
Minh Chi Tuệ: .. anh còn có tâm tư ăn cơm à, đừng nói là em trai cô ấy cũng đang thực hiện nhiệm vụ đấy nhé?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play