Cả đám con trai bị hành hạ nửa đau đầu ồn ào vây Nghiêm Dặc lại, vui cười đùa giỡn: "Anh Dặc, sao anh có anh lại không nói, hại chúng e nửa tháng phải ăn rau dại, anh nói đi làm sao bây giờ?"
Đương nhiên trong lòng bọn họ cũng biết, thật ra bọn họ được dính chút ánh sáng của Nghiêm Dặc, nếu không thì sao có cơ hội huấn luyện với đội trưởng đại đội đặc chủng tác chiến.
À phì, sao lại là dính chút ánh sáng của Nghiêm Dặc, rõ ràng là dính chút ánh sáng của đối tượng anh ấy.
Nghiêm Dặc bị bọn họ đè trên mặt đất chỉ bất đắc dĩ cười, cũng không còn phản kháng: "Suy nghĩ mấy ngày nay các cậu ăn thịt thỏ đều do tôi mang đến, như thế này đi, tôi mời các cậu ăn sáng trong một tuần."
"Vậy không được, chúng ta muốn đến nhà anh ăn cơm."
"Không có cửa đâu, đối tượng của tôi còn lâu mới nấu cơm cho các cậu ăn."
"A ha ha, vậy anh chết chắc rồi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT