"Cả nhà con trai thứ thành người thành phố, còn đón cha ruột vào trong thành phố hưởng phúc, chúng tôi đều nói hai vợ chồng bọn họ hiếu thảo, phi, nào biết đều là làm cho người ta xem, cha ruột bị bệnh cũng không cho khám, khiến ông già đang sống sờ sờ chết đi... A tôi nói xa quá rồi, nói lại về Van Trân đi."
"Mấy năm đầu, vợ chồng con trai thứ vẫn đối xử rất tốt với cháu gái, con gái mình không có quần áo mới cũng phải mua cho cháu gái, mua thịt cũng cho cháu gái mình ăn trước rồi mới đến con gái, nhưng mà, đây cũng là ra vẻ, năm Vân Trân mười lăm tuổi, bà ta để Vân Trân xuống nông thôn."
Bác gái Kim nói: "Hiện giờ chính sách tốt, thanh niên trí thức có thể trở về thành phố, là thím Hai của Vân Trân không muốn con bé quay về thành phố, kêu tôi nói với bên ngoài là người đính hôn chính là Vân Trân, còn bôi nhọ Vân Trân từng ngủ với con trai tôi, trời đất chứng giám, con trai tôi là tên ngốc, sao lại cũng bị bôi nhọ như vậy chứt"
Bác gái Kim lau nước mắt, nói: "Tôi bởi vì Vân Trân là cháu gái của thím Hai nó, cho nên vô cùng chăm sóc nó, không ngờ sau khi về thành phố lại truyền thành khó nghe như vậy, đồng chí phóng viên, đài truyền hình các cậu nhất định phải làm sáng tỏ chuyện này."
"Chúng tôi nhất định sẽ đưa tin đúng sự thật, bác gái Kim, tôi còn muốn phỏng vấn mấy thôn dân xác minh một chút, dù sao đài truyền hình chúng tôi đưa tin cũng phải đảm bảo tính chân thật."
Bác gái Kim không sợ øì cả, chút chuyện này, ai ở thông Tiểu Phượng mà không biết, bà ấy lại không nói bậy chữ nào.
Tạ Tiểu Ngọc rèn sắt khi còn nóng, đẩy Vân Trân một cái, thấp giọng nói: "Vân Trân, tới lượt cô, đi lên biểu diễn đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play