Lâm Dư Dư cười cười, lúc đó ấn tượng về Lâm Yến trong cô không tốt lắm, cũng chính là vì nguyên nhân này. Tuy rằng là do nguyên chủ cam tâm tình nguyện, các cô là người muốn cho, người muốn nhận.
Nhưng đúng là như lời Tiên Cúc Phân nói, mấy đồ vật Lâm Yến cho nguyên chủ thật sự không tính là cái gì, hơn nữa cũng không phải mỗi ngày đều đưa. Chỉ là thỉnh thoảng mới cho nguyên chủ một cốc sữa để uống, ngày thường cũng sẽ khen ngợi mấy câu, nói Dư Dư cậu vất vả rồi, Dư Dư cậu thật lợi hại.
Nhưng chuyện đó tính là gì? Bản thân nguyên chủ cũng có tiền, bản thân cũng có thể tự mua sữa bột. Hơn nữa, tiền công mà nguyên chủ làm cho Lâm Yến, có thể đắt hơn sữa bột.
Nhưng về sau, cô phát hiện Lâm Yến đối xử với mình thật sự rất tốt, chuyện gì cũng quan tâm đến cô. Cô cũng không thể vì những chuyện kia mà phủ nhận Lâm Yến, khi có chuyên xảy ra, Lâm Yến sẽ suy nghĩ cho nguyên chủ. Ngày đầu tiên cô tới, Lâm Yến với Trần Hà, đã không để cho Phạm Quốc Đồng tới gần cô. Có thể thấy được Lâm Yến là người tốt, để nguyên chủ làm mấy việc như vậy, cũng chỉ là cô ta khôn khéo.
Nhưng xuống nông thôn, suy nghĩ cho bản thân một chút, cũng là chuyện bình thường, có thể hiểu được.
Tiền Cúc Phân thấy Lâm Dư Dư không phản ứng, lại nói: “Thanh niên trí thức Lâm, lúc trước cô có quan hệ tốt với thanh niên trí thức Lâm Yến, hiện tại cô làm ở sở, có lẽ cô không biết, bây giờ việc của Lâm Yến, đều là do Phạm Hồng Hoa làm.”
Lâm Dư Dư sửng sốt một chút, dường như không kịp phản ứng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT