Tiểu Ôn Lễ chạy chậm qua chỗ cô: "Chị?" Đáy mắt đều tràn đầy sự tò mò, bởi vì nhìn sơ qua Lâm Dư Dư có chút thần bí.
Lâm Dư Dư tiến vào phòng bếp, liền mở hộp cơm ra cho hắn xem: "Em xem, thích không?”
Tiểu Ôn Lễ: "Oa, thịt và màn thầu." Thịt kho tàu này còn ngon hơn thịt thỏ hay thịt gà mà bọn họ đã từng ăn, nguyên liệu trong nhà có hạn, nhưng căn tin của sở y tế thì không giống nhau, đủ nguyên liệu, đủ dâu, cũng đủ nước tương với đường, cho nên hương vị cũng ngon hơn.
Lâm Dư Dư: “Đi nhóm lửa đi, buổi tối ăn màn thầu cùng với thịt kho tàu.”
Tiểu Ôn Lễ: “Dạ.”
Lý Thu Hồng ngày thường dùng nồi sắt để nấu ăn, sau đó dùng nồi niêu bên cạnh để nấu cơm, hiện tại đã đến giờ cơm chiều, bà đã làm xong đồ ăn, nồi sắt đã được rửa sạch. Cho nên Tiểu Ôn Lễ nhóm lửa, Lâm Dư Dư đổ nước vào nồi sắt, sau đó là hấp nóng thịt kho tàu cùng màn thầu, tốc độ thực nhanh.
Chờ khi Lý Thu Hồng gánh nước về, nồi sắt đang bốc khói.'Dư Dư, sao cháu về rồi? Hôm nay không phải muốn học bổ túc sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play