Mười mấy năm qua, việc mẹ trợ cấp cho nguyên chủ, người chồng như ông không có khả năng không hay biết gì. Chẳng qua do mẹ của nguyên chủ làm việc linh hoạt, tự kiếm tiền trợ cấp cho con gái của bà, cũng chăm sóc bọn họ rất tốt, nên ông chồng cũng không có lý do gì để nói.
Điều này cũng có thể thấy được, ông là một người hiểu lý lẽ.
Đồng thời, cô còn gửi mấy thang thuốc trung y cho mẹ điều trị thân thể, mấy năm nay mẹ luyến tiếc tiêu tiên cho bản thân, cũng chưa từng điều trị sức khỏe của bà. Mặt khác, cô cắt phần nhân sâm hoang dại còn dư lúc trước thành miếng, nhân sâm hoang dại còn có rễ, sau khi cắt thành miếng cũng được không ít, cô chia thành hai phần, một phần cho mẹ pha trà uống, một phần cho chú pha trà uống.
Cô không có chuẩn bị đồ vật cho con của chú, vốn dĩ bọn họ cũng không quen nhau. Hơn nữa chỉ cần đối xử tốt với chú, ông tự nhiên sẽ đối xử tốt với mẹ.
Sau khi viết xong, Lâm Dư Dư lại kể thêm, gần đây cô đang luyện viết chữ, nên nét chữ đã khá hơn trước rất nhiêu. Miễn cho mẹ thấy nét chữ của con gái thay đổi, sẽ cảm thấy kỳ quái.
Có lẽ còn có chỗ bị sơ sót, nhưng tạm thời Lâm Dư Dư chỉ nghĩ tới nhiêu đây.
Ngày hôm sau, trước khi đi sở y tế, cô đi bưu điện ở trên trấn, gửi mấy thứ đi. Trở lại sở y tế, Trương Hoành Quốc nói việc ký túc xác cho cô nghe: “Sở trưởng đã đồng ý, cũng vì suy xét đến sự an toàn của các em sở y tế cách đại đội của các em quá xa, cho nên sẽ cung cấp ký túc xá cho thực tập sinh, đến khi các em kết thúc vị trí thực tập, em sẽ ở chung ký túc xá với Trương Mân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play