Lâm Dư Dư không phải người ngốc, vợ đại đội trưởng cố ý nói như vậy là muốn Lâm Dư Dư nhớ rõ chỗ tốt của đại đội trưởng.
“Thế này làm sao cháu dám nhận được?”
Lý Thu Hồng: “Cháu cứ nhận đi là được, đúng rồi, đại đội chúng ta còn phải xây trung tâm y tế, cháu muốn chọn chỗ nào?”
Lâm Dư Dư nghĩ một lát: “Cháu muốn chọn chỗ nào gần một chút nhưng xung quanh không có chỗ nào thích hợp, không bằng chọn bên ủy ban thôn nhỉ? Cháu thấy bên đó rộng rãi mà phòng trống cũng nhiều lắm.”
Lý Thu Hồng: “Đâu chỉ có vậy, bên đó phòng không chỉ đẹp mà còn là chỗ xây bằng gạch xanh duy nhất của thôn chúng ta đó. Chỗ đó trước kia là nhà của địa chủ, mấy năm trước địa chủ xảy ra chuyện, người nhà cũng mất hết, căn nhà liên trống không. Nhưng căn nhà đó phân cho ai cũng khó, có mấy người muốn đến ở mà lại không yên tâm. Vì thế đại đội trưởng bọn họ liền quyết định chuyển thẳng văn phòng ủy ban thôn sang đó, lúc đại đội được mùa cũng mang lương thực sang đó cất. Phòng bên đó xây chắc chắn, không sợ dột, phòng nào cũng có khóa đầy đủ. Ôi, cái xã hội này, người một nhà đang yên ổn... Phi phi phi, thím nói lung tung cái gì không biết? Thanh niên trí thức Lâm, cháu coi như chưa nghe thấy gì nhé.”
Lâm Dư Dư hiểu ý bà, mấy lời này nếu để người có lòng xấu nghe được sẽ dễ gặp rắc rối lắm. Cô nói sang chuyện khác: "Thím, hôm nay cháu mua một túi bột mì Phú Cường ở Cung Tiêu Xã, thím biết làm vằn thắn không?”
Lý Thu Hồng: “Cái này là sở trường của thím rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play