Cô ấy vất vả, nhưng vì bạn bè, cô ấy cũng nguyện ý làm.
Lâm Yến sửng sốt, ngay sau đó cười cười. Cô nhớ tới khi các cô vừa xuống nông thôn, cô ăn không hết những cực khổ này, mỗi lần đều tìm Dư Dư hỗ trợ. Sau lại thành thói quen, chờ Dư Dư hoàn thành nhiệm vụ của mình lại đến giúp cô, loại thói quen này làm cho cô cảm thấy cuộc sống sau khi xuống nông thôn cũng không khổ như vậy. Nếu đụng tới việc bếp núc, cô sẽ nói: 'Dư Dư, tớ không biết nấu cơm, trước nay tớ chưa từng làm qua."
Dư Dư liền sẽ nói: “Tớ tới giúp cậu.”
Sau đó cô sẽ nói: “Cảm ơn Dư Dư, Dư Dư cậu là tốt nhất.”
Hai tháng, vẫn luôn là như vậy mà trôi qua, nhưng hiện tại, loại thói quen này đang thay đổi. Lâm Dư Dư không hề giúp đỡ cô làm việc, cô ấy bắt đầu trở nên loá mắt.
Lâm Yến: “Dư Dư, cậu có phải giận tớ hay không? Giận tớ trước kia tìm cậu giúp tớ làm việc?”
Lâm Dư Dư: "Không có, chúng ta là bạn bè, hỗ trợ lẫn nhau là điều đương nhiên." Đây là ý nghĩ của nguyên chủ, cho nên cô nói ra suy nghĩ của cô ấy. Nguyên chủ không có bạn bè, tính cách hướng nội, không giỏi giao tiếp, Lâm Yến có thể kết bạn với cô, cô phi thường vui vẻ, cho nên cô thực nguyện ý giúp Lâm Yến, chẳng sợ bản thân mỗi ngày mệt đến muốn chất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play