Lâm Dư Dư: “Đây đại khái chính là duyên phận đi. Thím, cháu đi dọn đồ, sau đó phải đi chỗ ở của thanh niên trí thức dọn dẹp lại chút đồ vật.”
Lý Thu Hồng: "Thím đã quét dọn qua phòng ốc, cháu dọn đồ lại đây là được." Ngày hôm qua uống một ngày thuốc, sáng nay, giữa trưa lại uống thêm vài lần, Lý Thu Hồng khôi phục thực nhanh chóng.
Lâm Dư Dư: "Cảm ơn thím." Cô mang đồ đi vào phòng, liền đi chỗ ở của thanh niên trí thức sửa sang dọn đẹp lại.
Lúc cô đến chỗ ở của thanh niên trí thức, mọi người đều có mặt ở đó, nhìn thấy cô trở về, thái độ của mọi người đều khá tốt, mở miệng chào hỏi. Đàm Thanh nhìn nhìn cô không nói gì, giáp mặt cô ta không dám làm gì Lâm Dư Dư, chỉ sợ cô sẽ đem chuyện của mình cùng Phạm Cường nói ra ngoài. Lại nói nữa, cũng không biết Phạm Cường có tính toán gì, cô ta cần phải tìm thời gian đi hỏi lại một chút.
Bất quá, từ sau khi bị Lâm Dư Dư bắt gặp chuyện của cô ta cùng Phạm Cường, cô ta cũng không dám lén đi tìm Phạm Cường nữa.
Trân Kiều liếc mắt nhìn Lâm Dư Dư một cái, cũng không nói gì. Cô đã nói rõ với Đàm Thanh, nếu Lâm Dư Dư dọn đi rồi, Đàm Thanh liên dọn lại đây. Cứ như vậy, ký túc xá có thể thoáng đãng một chút, các cô cũng có người làm bạn.
Lâm Dư Dư đi vào sửa sang lại đồ vật, kỳ thật cũng không có gì, đồ của cô... Phải nói là đồ của nguyên chủ còn ít hơn đồ của Lâm Yến. Bất quá cô mới vừa cất đồ vào trong túi, Lâm Yến liền tới rồi: “Dư Dư, đồ đạc của cậu dọn dẹp xong chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play