Lương Sơn Khải: "Được." Ông và Dư Văn Khánh nhìn thoáng qua, sau đó đi theo Lâm Dư Dư rời đi. Trước khi bị đưa xuống nông thôn, Ôn Sùng nói trước với bọn họ, cho nên bọn họ biết Lâm Dư Dư, bọn họ tin tưởng Ôn Sùng, lấy tính cẩn thận của Ôn Sùng, người có thể được anh ủy thác, đương nhiên là có thể tin tưởng. Lại xem vị bác sĩ Lâm này, tuy sắc mặt lạnh lùng, ngữ khí có chút lạnh như băng. Nhưng hành động lại hướng bọn họ, liền không nói đến vấn đề được nợ tiền thuốc men hay không, nhưng sau đó cô lại nghĩ đến việc bọn họ một đường đến đây, chưa ăn qua một ngụm, nên đã giúp họ muốn chút lương thực, đây mới là biểu hiện và suy nghĩ của người chân chính quan tâm bọn họ.
Bọn họ bị đưa xuống nông thôn, đã nhìn thấu lòng người, bạn bè thân thích, cho dù là con ruột cũng bất quá như thế mà thôi.
Đấn trạm y tế, Lâm Dư Dư đưa thuốc cho Tiền Liệt: "Cho ông ngoại anh uống hai viên trước đã, dùng trước hoặc sau khi ăn cơm đều được, nhớ dùng nước ấm uống thuốc, trước lúc ăn cơm chiều, lại cho ông ấy uống một viên. Sáng mai cho ông ấy uống thuốc Trung y, một phần thuốc nấu ba lần, sáng trưa chiều, uống ba lần, nếu còn có vấn đề gì, lại đến đây tìm ta."
Tiền Liệt: "Cảm ơn."
Chỉ là, Tiền Liệt mới vừa bước ra cửa liền đụng phải một nữ đồng chí: "Ai nha." Đối phương bị đụng ngã trên mặt đất.
Lâm Dư Dư:... Cảnh gặp nhau của nam chủ và nữ chủ, luôn luôn thực là vi diệu.
Lâm Dư Dư cảm thấy tác dụng của cốt truyện vẫn rất lớn nha, cảnh gặp nhau của nam nữ chính trong thể loại truyện ngôn tình ngọt ngào này, nhất định là lãng mạn... tới muốn chui xuống đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play