Tiền Cúc Phân : "Cuối cùng bác sĩ Lâm đã trở lại, quá tốt rồi, chờ con dâu nhà tôi có thai, không có bác sĩ Lâm ở đây, tôi không yên tâm."
Một người phụ nữ tên là Đỗ Mỹ Hoa nói: "Trần Hà có rồi sao?" Đỗ Mỹ Hoa này là mẹ của bạn học của Tiểu Ôn Lễ, Tiểu Thu.
Một thím khác nói :"Trần Hà và Phạm Quốc Đồng mới kết hôn một tháng, cho dù có, cũng chưa biết đi?"
Tiền Cúc Phân :”"Ta không nói là bây giờ, tôi nói là nếu có, về sau sẽ có, hiện lại chưa có.". Tiên Cúc Phân bây giỡ đã vạn sự như ý, chỉ thiếu đông phong, đông phong chính là cháu trai. Con trai là công nhân, con dâu hiền lành lại chăm chỉ, bà ta vô cùng vui vẻ. Ngày thường lúc con trai đi làm, hai vợ chồng bọn họ cũng đi làm, con dâu đến trường làm giáo viên, giáo viên tan sớm, cho nên cơm đều là con dâu nấu. Lần trước con trai có lương, lúc đưa tiền lương cho con dâu, con dâu nói để bà ta cầm tiền lương. Người con dâu hiên huệ như vậy, là phúc phần mà tổ tiên để lại mới có được.
Thật ra, Trần Hà cũng là người thông minh. Sao Phạm Quốc Đồng có thể vô duyên vô cớ đưa tiền lương cho cô ta? Phạm Quốc Đồng luôn nghe lời Tiên Cúc Phân, đưa tiền lương cho cô ta, nhất định là Tiền Cúc Phân nói, cho dù là thử hay là thật, thì cô vẫn cự tuyệt cầm tiền lương. Dù sao Tiền Cúc Phân cũng chỉ có Phạm Quốc Đồng là con trai, bà ta cầm tiền đều là để lo cho Phạm Quốc Đồng, cô ta lo lắng làm gì? Hơn nữa, trong tay cô cũng vẫn còn tiền tiết kiệm được.
"Đúng vậy, bà được hưởng phúc, con dâu chăm chỉ, con trai hiếu thuận, bà hiện tại là mẹ của công nhân, đại đội chúng ta cũng không có ai được hưởng phúc nưu bà."
Tiền Cúc Phân: "Cũng không phải."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT