Chương 232: Đào Mỏ (1)
Hạ Yên đỏ mắt, nhưng nhịn "Con biết mà cậu, con cũng rất lo."
"Biết thì tốt, mẹ của con làm sai thì nói với mấy cậu, mấy cậu còn thương lượng, mẹ con có rất, rất nhiêu vấn đề nhưng cũng là mẹ của con, mong cho con tốt.
Con mất tích mấy ngày trời, bà ấy rửa mặt bằng nước mắt, nằm viện luôn.
Ba con cũng sốt ruột đi tìm, còn em trai con, rất sợ để con ra ngoài, con vừa đi liền biến mất tăm, con cũng rõ sức khỏe của thẳng nhỏ, bây giờ vẫn chưa khỏi bệnh, còn bà ngoại ông ngoại chị gái của con, ngày ngày đều đứng trong nhà ga kiếm con..."
Nghe Trần Kiến Quân kể từng chỉ tiết của câu chuyện, Hạ Yên càng lúc càng cúi thấp đầu, nói lí nhí như muỗi bay: "Cậu, con sai rồi, con đảm bảo sau này không xảy ra sự việc như thế này nữa đâu, con biết là con quá nóng giận, lúc đó con... bồng bột, mẹ nhốt con lại, con buồn lắm, mẹ một mực không cho con ra ngoài, con cảm thấy như con là một tội phạm không bằng." Nói đến đây, âm lượng lớn dần.
"Lúc tiểu Hòa thả con, trong đầu con chỉ có một suy nghĩ, bỏ đi, bỏ đi thật xa, ban đầu con định đến tìm chị gái, con muốn lên thẳng thủ đô, nhưng thật không đủ tiền vé, nên con bèn đến tìm cậu, không ngờ lên tàu rồi lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, trên xe thấy rất nhiêu người chen chúc, xung quanh toàn là những gương mặt xa lạ, con đã hối hận rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT