Sự Trả Thù Của Cha Nuôi

Chương 1


1 tháng


01

Lại Tử Hào là ông chủ của Tư Diễu.

Con bé cho biết, tháng trước Lại Tử Hào đã sờ chân con bé lần đầu trong thang máy.

Ngày hôm sau, con bé xin từ chức.

Nhưng Lại Tử Hào cho biết trong hợp đồng có ghi nếu con bé làm ở công ty dưới ba tháng sẽ phải bồi thường gấp đôi chi phí đào tạo của công ty, tổng cộng là 20 vạn.

Con bé biết điều khoản này, nhưng không nghĩ sẽ nhiều tiền như vậy.

Không còn cách nào khác, con bé phải ở lại nhưng luôn giữ khoảng cách với sếp.

Khi sắp hết ba tháng, Lại Tử Hào bỗng tổ chức một bữa tiệc toàn công ty.

Tư Diễu nói rằng con bé không uống rượu mà chỉ uống một ít hồng trà. Nhưng trong bữa tiệc, con bé lại càng cảm thấy buồn ngủ hơn.

Khi tỉnh lại, con bé lập tức đi xem hệ thống giám sát của khách sạn và thấy đêm hôm đó, Lại Tử Hào đã đỡ con bé vào phòng sau khi con bé ngất đi.

Mãi đến rạng sáng, Lại Tử Hào mới rời khỏi phòng.

Tư Diễu đã gọi cảnh sát, nhưng trước khi cảnh sát đến, nhân viên khách sạn nhận được cuộc gọi và đưa con bé đến sảnh khách sạn.

Nhân viên bảo vệ nhìn chằm chằm vào con bé và không chịu để con bé đi đâu cả.

Khi cảnh sát đến, tất cả video giám sát đều biến mất.

Phòng khách gọn gàng ngăn nắp như thể đã được dọn dẹp kỹ lưỡng.

Tuần trước, con bé phát hiện ra mình có thai.

Con bé quyết tâm bỏ nó, nhưng…

02

“Tuy nhiên, sau khi khám xong, bác sĩ nói với con thành tử cung của con rất mỏng, nếu phẫu thuật sẽ rất nguy hiểm, và…” Nói đến đây, Tư Diễu bắt đầu nghẹn ngào, “và rất có thể sẽ không mang thai được nữa, bác sĩ hỏi con... Cô có thực sự muốn phá thai không?"

Con bé cố nở một nụ cười yếu ớt.

“Con nói xin lỗi, tôi vẫn sẽ bỏ nó.”

03

Con bé đã khóc rất lâu.

Sau khi bình tĩnh lại, nó uống một ngụm nước và nói với tôi: “Con muốn ăn khoai tây chiên.”

Đó là món ăn vặt yêu thích của con bé.

Tôi đồng ý, đi xuống tầng dưới và tìm kiếm trong vài cửa hàng để tìm thấy hương vị con bé thích.

Vừa đưa tay ra, tôi chợt cảm thấy muốn khóc.

Tôi đã gọi cho cảnh sát.

Khi đến đồn cảnh sát, kể lại toàn bộ câu chuyện.

Cảnh sát hỏi tôi, con gái ông có thể đến được không?

Tôi nói tôi sợ con bé không chịu nổi.

Cảnh sát yêu cầu tôi hãy liên lạc lại với con gái và yêu cầu con bé cung cấp bằng chứng về hành vi xâm hại tình dục.

Từ "xâm hại tình dục" rất khắc nghiệt.

Nhưng viên cảnh sát dường như không nghĩ vậy.

Anh ta nói rằng nhân chứng là người chứng kiến, và vật chứng là chất dịch cơ thể còn sót lại trong cơ thể hoặc trên cơ thể…

Sau đó, anh ta nói về hàng loạt phương pháp thu thập chứng cứ, cho đến khi tôi không thể nghe được nữa.

Tôi nói nhất định phải như thế này à? Đây không phải là xát muối vào vết thương sao?

Người cảnh sát thở dài nói: “Tôi hiểu anh, nhưng nếu không có bằng chứng thì chúng tôi không thể bắt được nghi phạm, chúng tôi cũng sợ tố oan người tốt."

Tôi nói hắn ta còn không phải người! Tên súc sinh đó đã chạm vào con gái tôi! Thế nào lại là người tốt!?

Anh ta kêu tôi bình tĩnh, đây là đồn cảnh sát!

Tôi nói nếu con gái của anh bị người ta động chạm! Anh bình tĩnh cho tôi xem nào!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play