Edit: Mạn Già La * Beta: Vợ cả của Mục Tứ Thành

Muốn đi vào nơi quái vật ở thì cần đi qua khu vực khử trùng.

Bên ngoài Đường Tiếu trang bị võ trang đầy đủ, mang mặt nạ phòng độc lên, sau nhiều bước khử trùng, cánh cửa cuối cùng cũng mở ra.

Bởi vì trước đó 428 đã từng chạy trốn, từ chỗ ban đầu đổi thành căn phòng càng thêm kín kẽ kiên cố, trước khi chưa phân tích ra tính chất của vật chất mà 428 tiết ra, vách tường ở đây đổi thành loại vật liệu khác càng kiên cố hơn, hơn nữa có chuyên gia theo dõi 24 giờ, trên mỗi mặt tường đều lắp đặt dòng điện cực nóng, chỉ cần con quái vật bên trong có bất cứ hành động khác thường nào, thì cả căn phòng có thể lập biến thành lò vi sóng hoặc là nồi chiên không dầu.

Mà không biết vì sao, nơi này không hề bật đèn, Đường Tiếu vừa đi vào nơi này, cánh cửa sau lưng lập tức đóng sập lại, cả người chìm vào một khoảng đen kịt.

Con người có loại sợ hãi bản năng đối với bóng tối, đây có lẽ khởi nguồn từ ký ức đau thương về việc tổ tiên bị các loại dã thú tập kích trong đêm đen ở thời cổ xưa, giống như hiện tại, cậu biết rõ trong bóng tối này đang ẩn giấu một con quái vật đang nhìn trộm cậu.

Thịch, thịch…

Nhịp tim bắt đầu tăng dần.

Đường Tiếu đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, hy vọng ít nhất có thể chờ đến khi đôi mắt làm quen với bóng tối, nhưng hiển nhiên Babbitt bên ngoài ý định dạy cậu một bài học sẽ không thờ ơ, thúc giục qua đài phát thanh trong phòng: “Còn ngây ra đó làm gì, nhanh tay lên, chúng tôi còn chờ cậu lấy mẫu sinh vật ra đấy.”

Nói đoạn, âm thanh nền dường như còn có vài tiếng cười giễu cợt.

Đường Tiếu hít sâu, mặt vô cảm bước vào trong bóng đêm, không biết có phải ảo giác hay không, dường như cậu ngửi được một ít mùi rỉ sắt.

Cậu gần như không thể thấy vật gì, nên cũng không nhìn thấy, rằng nhà tù lạnh lẽo này sớm đã biến thành hang ổ của quái vật.

Một đêm trôi qua, con quái vật ban đầu chỉ to bằng một cái đĩa giờ kích thước đã to ra mấy lần, sợi nấm gần như bao trùm mọi ngóc ngách, trong một góc cách cửa ra xa nhất là xương trắng của mấy sinh vật to lớn nằm la liệt tứ tung, mà thể sợi nấm chính giữa nhất thì lại như kẻ săn mồi trong mạng nhện, trung tâm của tất thảy, trải ra thành hình dạng cơ thể người bất quy tắc, vô số đồng tử dựng đứng màu cam vàng không chớp mắt nhìn chằm chằm chàng trai dần dần tiến về phía trung tâm tấm lưới.

Những sợi nấm màu đỏ đó đang ngo ngoe rục rịch, lặng yên không một tiếng động vòng qua bước chân Đường Tiếu, bao trùm lên cánh cửa ra vào duy nhất, cũng phong tỏa lối thoát cuối cùng.

Mỗi một đoạn sợi nấm đều bị chủ thể ảnh hưởng, run rẩy lên sung sướng, đôi mắt màu cam vàng nhìn chằm chằm Đường Tiếu đang đi vào, cố gắng bắt lấy mùi hương của cậu bằng cảm quan khứu giác.

Thợ săn bị con mồi chơi một vố, thậm chí còn trọng thương bị bắt giữ lần nữa.

428 lý nên hận Đường Tiếu, nhưng sức hấp dẫn trên người chàng trai này với hắn khiến cho 428 căn bản không hận nổi.

Chú nai con tưởng rằng sẽ không bao giờ xuất hiện nữa kia, đã chủ động bước vào trong lòng nó.

Nếu hiện tại 428 có được cơ thể con người, phỏng chừng giờ phút này sẽ không kiềm chế được mà nhếch môi, nhưng mà hiện tại nó không có chức năng này, bởi vậy những tròng mắt đó chỉ yên lặng nhìn chằm chằm bóng dáng Đường Tiếu, sợi nấm tinh mịn đi theo bước chân cậu, nhìn chàng trai này đi tới trung tâm nhà tù, cách vị trí của chủ thể chỉ khoảng 1 mét.

428 vốn cho rằng chú nai con liều lĩnh này sẽ đụng thẳng vào trung tâm tấm lưới, như vậy thì nó sẽ thuận thế bao vây cậu đến kín mít, nhưng đáng tiếc nai con dường như cảm nhận được nguy cơ mà dừng bước chân.

Nhưng đã muộn rồi.

Lúc cảm nhận được xúc cảm quen thuộc khi sợi nấm phủ lên mắt cá chân, Đường Tiếu giật bắn mình, dùng sức vung mạnh, cố gắng tránh thoát, song sợi nấm dính nhớp kia ngược lại quấn dọc lên trên theo làn da, rõ ràng đang mặc trang phục bảo hộ, lại dường như có thể cảm thấy vật với hình dáng sợi tơ ý đồ tìm kiếm khe hở chui vào.

“Chờ một chút!” Đường Tiếu dùng tay túm sợi nấm, muốn kéo ra khỏi cẳng chân mình, nhưng sợi nấm ngoan cố không buông, thậm chí còn ý đồ leo lên trên cánh tay.

Cùng lúc đó, chân trái, sau eo, thậm chí ót cậu đều hơi hơi cảm thấy chạm vào thứ gì đó lạnh lẽo.

Lông tơ trên cánh tay dựng lên, trên trán chàng trai trong trang phục bảo hộ túa mồ hôi lạnh, sau khoảng thời gian thích nghi này, đôi mắt cậu đã dần dần nhìn thấy một chút bóng dáng mông lung trong hoàn cảnh tối tăm, trước đó do cậu chợt thấy mấy tròng mắt sáng trưng trong một mảnh đen kịt nên bởi vậy mới dừng lại, mà hiện tại cậu rốt cuộc cũng thấy rõ ràng hơn.

Lại còn chẳng bằng không thấy.

Trong khắp căn phòng đều phủ kín sợi nấm đỏ máu, giống như dạ dày của con quái thú nào đó, mà cậu chính là đồ ăn chủ động đi vào dạ dày.

Những sợi nấm đó cứ vậy thật cẩn thận mà vây xung quanh cậu, từng chút từng chút, thừa dịp con mồi không phát hiện mà bao vây nó.

Tròng mắt màu cam vàng nhìn chằm chằm mỗi một cử động của chàng trai, nhịp thở của con mồi vừa trở nên khó khăn, sợi nấm kia cứ như thể nhận được tín hiệu nào đó, nhanh chóng siết chặt, giam hãm chàng trai vào trong lưới, tiếp theo sợi nấm vốn mềm mại nhanh chóng trở nên sắc bén.

Tiếng xé rách trang phục bảo hộ vừa vang lên, bàn tay Đường Tiếu rũ bên hông lập tức với lấy súng bắn nhiệt, nhưng tốc độ của sợi nấm càng nhanh hơn cậu, thể sợi tơ mảnh khảnh vừa động đã đoạt lấy vũ khí, sợi nấm còn lại giống như nước chảy sắp sửa bao phủ con mồi trong tích tắc.

Khoảnh khắc nguy cấp, Đường Tiếu không chút hoang mang, ném ra một quả cầu hình tròn từ trong ống tay áo bị xé rách, phương hướng chính là chỗ của những tròng mắt màu cam vàng đó.

Quả cầu nổ tung, sức nóng dữ dội bùng ra, những sợi nấm ở gần trở nên cháy đen cuộn lại, rơi xuống mặt đất, mất đi sức sống. Đường Tiếu lập tức cướp lại súng bắn nhiệt của mình, chĩa họng súng vào tròng mắt màu cam vàng, nhân lúc 428 còn chưa phục hồi, nói với giọng rất nhanh:

“Nghe tao nói xong đã! Tao tới là để tìm kiếm hợp tác! Tao biết mi khao khát máu thịt của tao, nhưng chỉ cần mi còn ở phòng thí nghiệm này, thì không có khả năng nhanh chóng cắn nuốt sạch sẽ tao, một khi đặc điểm sự sống của tao biến mất thì nơi này sẽ lập tức khởi động hình thức tấn công, mi nhất định phải chết!”

Nghe vậy, động tác của con quái vật trong bóng đêm hơi khựng lại, dường như chìm vào suy nghĩ nào đó.

Đường Tiếu biết, trí tuệ của đối phương cũng không thấp hơn con người, thấy đã khiến hắn chú ý, tiếp tục nói: “Mà nếu giữ tao lại, mỗi ngày tao đều sẽ cung cấp một phần máu cho mi, như vậy mi có thể thong thả thực hiện mục đích của mình.”

Trước mắt quân bài trong tay cậu chỉ có sức hấp dẫn của bản thân cậu với quái vật, cùng với sức mạnh vũ trang của tổ chức Con Mắt Thứ Ba.

Nhưng nếu bọn họ vẫn luôn là mối quan hệ giết và bị giết như vậy, vậy thì nhiệm vụ tuyến chính của trò chơi sẽ mãi không thể hoàn thành, cho dù khiến cho tình cảm của quái vật dao động, như vậy độ thiện cảm cũng nhất định là số âm, hơn nữa mỗi một lần cậu đi vào nơi này đều cần phải mạo hiểm bị quái vật cắn nuốt, bắt đầu lại lần nữa.

Muốn đẩy mạnh nhiệm vụ, còn phải bắt tay vào từ chỗ con quái vật này, còn phải bắt đầu vào tay từ mối quan hệ giữa hai người.

Không thể đơn thuần chỉ là thợ săn và con mồi, còn phải là kẻ phạm tội và đồng phạm, kẻ thí nghiệm và người nuôi dưỡng.

Chỉ cần con quái vật đủ thông minh, hẳn sẽ biết không thể trực tiếp ăn luôn cậu ở chỗ này, nghĩ đến hành vi kì lạ của quái vật ở vòng trước đó, rất hiển nhiên nếu có thể chọn, thì đối phương sẽ không ăn cậu ở khu vực nguy hiểm, bởi vì như vậy cắn nuốt sẽ không trọn vẹn, mà con quái vật tham lam này cũng không muốn buông tha dù một tí xíu.

Tim Đường Tiếu đập như trống, vô số mắt kép nhìn chằm chằm cậu, ngay sau đó sợi nấm lao tới!

Tim chàng trai hoàn toàn chìm xuống, vô số sợi nấm giống như dây thừng trói chặt hai chân cậu, Đường Tiếu không chần chờ nữa, lập tức bóp cò súng.

Địa y dưới chân đột nhiên nhúc nhích nhấp nhô, chàng trai không đứng vững, cộng thêm sợi nấm dùng sức kéo mạnh, họng súng tức thì mất chính xác, cả người bị kéo ngã xuống đất, tầng tầng sợi nấm thoáng chốc nhào lên, quấn chặt cánh tay, hai chân, thậm chí bịt lại miệng lưỡi chàng trai.

Cảnh tượng quen thuộc này quả thực khiến Đường Tiếu hồn vía lên mây, thậm chí cho rằng CG ‘Cây lạ’ kia lại sắp diễn ra lần nữa…

Không đúng, nói không chừng, con quái vật này thật sự tính toán như thế!

Đường Tiếu chợt ưỡn ngực lên nhìn 428 trên cao nhìn xuống mình, vô số tròng mắt kết lại với nhau giống như chùm nho, có hơn phân nửa đã chữa trị xong, giờ phút này đang nhìn chằm chặp vào chàng trai bị đè trên mặt đất đang cố gắng nhổm người dậy.

Trong thoáng chốc, Đường Tiếu đột nhiên phản ứng lại, lời nói mới rồi của mình đã nói ra vấn đề gì.

‘Một khi đặc điểm sự sống của tao biến mất thì nơi này sẽ lập tức khởi động hình thức tấn công, mi nhất định phải chết!’

Nhưng trái lại, nếu đặc điểm sự sống của cậu không biến mất…

Trên trán Đường Tiếu túa mồ hôi lạnh.

Thế nào lại quên mất, nếu 428 thật sự là giới nấm, hoặc là có bộ phận đặc thù của giới nấm.

Kiến zombie[1], đông trùng hạ thảo[2].

[1] Loài kiến bị Nấm sát thủ hay Nấm điều khiển não kiến (Ophiocordyceps unilateralis) ký sinh.

Chỉ cần là giới nấm, cũng không thiếu cách thức ký sinh.

Trong lúc nguy cấp, Đường Tiếu thậm chí cũng muốn từ bỏ chờ reset, tứ chi bị nghiền ép thật mạnh, xương cốt truyền đến tiếng nứt.

Cậu sắp bị con quái vật đáng sợ này ký sinh lần nữa.

Chiến lược lần này, có vẻ thất bại rồi, con quái vật này không có cách nào hợp tác được, nó có trí thông minh không thua kém gì con người, nhưng so sánh với tin tưởng con người, nó dường như càng tin tưởng bản thân, tin tưởng bản thân sẽ đã lừa gạt con người bên ngoài, dùng thời gian đêm nay cắn nuốt cậu, tiến hóa, sau đó trốn thoát…

Khoan đã, tiến hóa?

Đường Tiếu cắn mạnh một sợi nấm chui vào khoang miệng, ‘phì’ một tiếng phun ra, khàn khàn mà nhanh chóng nói:

“Tao sẽ… để mi tiến hóa thành Vua Nấm.”

Cậu nhắm hai mắt, ở trong cơn sợ hãi cực độ, trong đầu lại hiện lên hai đoạn CG thu thập được trước đó, bất kể đoạn nào, hình thái của con quái vật này đều đã xảy ra biến hóa cực lớn, lại liên tưởng đến nhiệm vụ tuyến chính, mục đích của 428 là gì dường như đã bày ra trắng trợn rồi.

Sợi nấm ngừng bên ngoài làn da Đường Tiếu, không chui vào thêm một bước, đây là lần đầu tiên trong vô số vòng cho đến nay, con quái vật này xuất hiện sự chần chừ trong quá trình cắn nuốt cậu.

Đường Tiếu chậm rãi hít vào một hơi, tạm dừng động tác định rời game.

Cậu cảm thấy mình dường như tóm được mạch máu của con quái vật này rồi.

Một cảm giác run rẩy nào đó tức thì dâng lên từ trong lòng, lan ra toàn bộ tứ chi, tựa như lần đầu tiên cậu nắm được quy luật tấn công của một boss phó bản siêu khó nào đó, từng chút từng chút, bào đi thanh máu của con quái vật đã giết cậu mấy lần.

Loại cảm giác thành tựu này, đến giờ khiến cậu khó có thể quên.

Mà hiện tại, loại căng thẳng và hưng phấn này lần nữa tràn ngập đầu óc cậu, Đường Tiếu lần nữa ngửa cổ lên, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm tròng mắt màu cam vàng, ánh mắt cậu giống như một con dao phẫu thuật sắc bén, chuẩn xác rạch mở từ nhược điểm của con quái vật này.

“Một khi thể thực nghiệm mất khống chế, cũng chỉ có một kết cục bị hủy diệt này thôi, cho dù mi nuốt chửng tao, cũng không nhất định có thể chống lại được tổ chức này.” Đường Tiếu bình tĩnh nói, “Mi đã từng trải nghiệm sức mạnh của vũ khí khoa học kỹ thuật rồi, mà nơi giam mi sẽ theo dõi số liệu đặc điểm sự sống của tao và mi theo thời gian thực, khả năng xấu nhất, thời điểm số liệu ở mi, hoặc là tao bắt đầu dao động sẽ có bộ đội vũ trang phá cửa xông vào, cắt ngang quá trình cắn nuốt của mi.”

“Nhưng nếu chúng ta hợp tác, tao sẽ trợ giúp mi miễn số phận bị tiêu hủy, tao sẽ bảo vệ mi, tao sẽ bồi dưỡng mi, tựa như lần trước tao cứu mi vậy.”

Nói đoạn, chàng trai dùng sức rút bàn tay bị sợi nấm quấn lấy ra, bề ngoài của 428 và con người hoàn toàn khác biệt, chỉ nhìn tròng mắt này thôi cậu thậm chí không nhìn ra được tên này rốt cuộc suy nghĩ gì, chỉ có sợi nấm dễ dàng bị tránh thoát đã chứng minh, con quái vật này cũng không phải thờ ơ.

“Cho nên…” Đường Tiếu hoạt động cánh tay duy nhất được tự do, cắn mạnh cổ tay.

Lần này cậu không có chút nương tình nào, mạch máu tức thì bị cắn rách, máu chảy giống như sợi tơ hồng uốn lượn, quấn quanh chảy xuống theo cổ tay trắng nõn.

Cậu vươn tay, hướng về phía quái vật, vệt máu còn sót nhuốm đỏ môi cậu, mắt kính không biết đã rơi rớt ở phương nào từ lâu, mà cặp mắt đào hoa đa tình kia, giờ phút này bùng ra sự cuồng nhiệt vặn vẹo:

“Uống xong máu của tao, tiến hóa trở thành ‘quái vật’ chân chính đi.”

Lại nữa rồi.

Đồng tử dựng đứng màu cam vàng co chặt, võng mạc phản chiếu khóe môi nhếch lên của chàng trai, môi đỏ như máu, ánh mắt sắc bén bộc lộ, đẹp đến kinh người.

428 không biết miêu tả cảnh tượng trước mắt, chờ đến thật lâu thật lâu về sau nó trở thành ‘người’, khi bắt đầu học tập văn hóa loài người, bất chợt nhớ tới cảnh tượng này, mới tìm được từ ngữ thích hợp để hình dung hình ảnh này.

Giống như mị ma trong địa ngục, rắn nơi vườn địa đàng, đưa lời mời, vươn tay với hắn, đưa ra cám dỗ trí mạng.

Cảm giác quái lạ, quấy nhiễu thần kinh sinh vật của hắn hỗn loạn này, cuồn cuộn dâng lên không chịu khống chế, khiến cho nó bực bội, khiến cho nó hỗn loạn, lại trong sự hỗn loạn không biết tên này mà bị chàng trai trước mắt hấp dẫn thật sâu.

Con quái vật trưởng thành ở phòng thí nghiệm này, tâm tính giống như đứa trẻ, như trẻ thơ, linh hồn trống rỗng có thú tính lại không có nhân tính, cũng không rõ loại tâm tình này đến tột cùng là thứ gì.

Chỉ là theo bản năng, tuân theo bản năng.

Một đoạn thể sợi nấm quấn quanh nhau, hình thành hình dạng xúc tu, bắt lấy cánh tay chảy máu không ngừng của chàng trai.

Máu cùng sợi nấm màu máu quấn quýt bên nhau, giống như một mớ tơ hồng bị vò rối.

Giờ phút này, chính thức đan xen bên nhau.

Trong bóng đêm, có người nhếch khóe môi.

Đây sẽ là, bước đầu tiên cậu tròng sợi dây thừng lên cho con quái vật xinh đẹp này.

Góc chú thích

[1] Kiến zombie - loài bị nấm sát thủ ký sinh.

Nấm sát thủ hay Nấm điều khiển não kiến (danh pháp hai phần: Ophiocordyceps unilateralis) là một loài nấm sống ký sinh trên những xác kiến trong rừng rậm nhiệt đới ở Brasil. Loài nấm ký sinh này có khả năng xuyên vào não bộ của kiến, sau đó giết chết con vật và rồi chui vào trong cơ thể con kiến để phát triển và phát tán các bào của nấm từ đó biến vật chủ thành những xác chết biết đi trước khi giết chúng.

Khi xâm nhập vào cơ thể vật chủ, nấm sử dụng hóa chất đặc biệt để kiểm soát hành vi của kiến. Nấm sẽ "ra lệnh" buộc kiến rời đàn và cắn thủng phần mặt dưới của một chiếc lá. Đến khi bị nấm kết thúc cuộc đời, xác kiến vẫn cắm chặt vào phần thân lá. Cuối cùng, nấm sát thủ sẽ sản sinh một cái cuống dài, đâm xuyên đầu kiến và nhô ra ngoài, bắt đầu phun bào tử để săn con mồi khác, ngoài ra nó còn mọc thêm những cuống nhỏ hơn ở các phần cơ thể kiến, trong đó có bàn chân và khớp chân dưới của kiến (tương tự như khớp gối ở người).
Tuy nhiên một số loài kiến như loài kiến Camponotus rufipes ở rừng mưa nhiệt đới Brazil và kiến thợ mộc ở Thái Lan đã cố gắng bảo vệ các thành viên trong bầy bằng cách chải chuốt cho nhau khiến nấm sát thủ không thể sinh sôi thêm bào tử để hại thêm nhiều kiến khác do vậy dù rất nguy hiểm nhưng nấm sát thủ vẫn bị giới hạn khả năng lây lan và cộng đồng kiến này được bảo toàn.

[2] Đông trùng hạ thảo

Đông trùng hạ thảo là một loại đông dược quý có bản chất là dạng ký sinh của loài nấm Ophiocordyceps sinensis thuộc nhóm nấm Ascomycetes trên cơ thể ấu trùng của một vài loài bướm trong chi Thitarodes Viette, 1968 (trước đây phân loại trong chi Hepialus Fabricius, 1775). Phần dược tính của thuốc đã được chứng minh là do các chất chiết xuất từ nấm Ophiocordyceps sinensis. Nó được sử dụng từ lâu trong y học cổ truyền Trung Hoa và y học cổ truyền Tây Tạng.

Tên gọi "đông trùng hạ thảo" (tiếng Tạng: yartsa gunbu hay yatsa gunbu, tiếng Trung: 冬虫夏草, dōng chóng xià cǎo) là xuất phát từ quan sát thực tế khi thấy vào mùa hè nấm Ophiocordyceps sinensis mọc chồi từ đầu con sâu nhô lên khỏi mặt đất. Vào mùa đông thì nhìn cặp cá thể này giống con sâu (côn trùng), còn đến mùa hè thì chúng trông giống một loài thực vật (thảo mộc) hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play