Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 21


3 tuần

trướctiếp

Phạm Khải Minh dường như không ngờ Phong Tri Ý đột nhiên ra tay, anh ta không biết phản ứng như thế nào:

"À... Cái này..."

Chính Hạ Mai cũng bị thái độ nghiêm túc của cô làm cho kinh hãi một chút, lập tức thẹn quá hóa giận:

"Cô dám?!"

Phong Tri Ý không phản ứng với cô ta, mà làm mặt nghiêm túc hỏi đám người Phạm Khải Minh:

"Mọi người đều nghe thấy, ngày mai sau khi tôi báo công an, có thể làm chứng cho tôi không?"

Nói xong cô hơi dừng lại:

"Yên tâm, tiền và phiếu của tôi có được tuyệt đối trong sạch."

"Hôm trước sau khi tôi được đưa điểm thanh niên trí thức thì tỉnh lại, phát hiện bệnh tình của mình nặng thêm, lúc đó tất cả mọi người đều bận rộn trên mặt đất, nên tôi liền cố gắng tự mình đi đến thị trấn."

Phong Tri Ý nói tới đây, ngữ khí hơi cúi đầu giải thích vì sao nguyên thân trước đó thoạt nhìn có vẻ lẻ loi hiu quạnh:

"Tôi xuống nông thôn chen chúc đã cùng gia đình nháo mâu thuẫn, cho nên giận dỗi không liên lạc với gia đình."

"Hôm trước sau khi đến thị trấn, tôi tìm người thân nhà tôi mượn tiền gọi điện thoại cho gia đình, sau đó trong nhà tôi liền bảo thân thích cho tôi vay trước một khoản tiền phiếu, rồi người nhà tôi gửi qua thì trả lại."

Nhân lúc này, cô cũng đem nguyên nhân thân thể đột nhiên chuyển biến tốt lên nói rõ ràng.

"Tôi từ trong bụng mẹ đã không dưỡng tốt, lại sinh non, vẫn luôn yếu ớt, cần phải luôn uống thuốc bổ mới được."

"Sau đó, người thân đưa tôi đến bệnh viện, tiêm thuốc bổ dinh dưỡng, sức khỏe của tôi đã hồi phục. Nhưng không khỏe hẳn, vì vậy người thân của tôi đã giúp tôi mua rất nhiều đồ dinh dưỡng."

Đây xem như là cô cho đồ đạc lấy ra một cái nguồn gốc xuất xứ.

Sau đó, Phong Tri Ý còn dùng từ ngữ nghiêm túc và hợp lý nói:

"Mà tiền phiếu của tôi, lại càng sạch sẽ, trong sạch. Đến lúc đó, tôi sẽ đem mỗi một xu tiền, mỗi một tờ phiếu đến cùng công an giải thích rõ ràng, để cho bọn họ đi xác minh, tuyệt đối sẽ không có một chút vấn đề nào."

"Cho nên"

Phong Tri Ý bày ra dáng vẻ tủi thân, tuyệt đối không cho phép người khác vu khống mình:

"Các ngươi có đồng ý làm chứng cho tôi không?"

Phạm Khải Minh nhất thời phản ứng lại Phong Tri Ý một cách nghiêm túc, anh ta lập tức giận dữ quát hạ Mai:

"Hạ Mai, xin lỗi Trần Tố Tố đi!"

Hạ Mai nghẹn lại, nhưng nhìn đôi mắt lạnh như băng của Phạm Khải Minh nổi giận, giọng điệu cô ta khó chịu nói với Phong Tri Ý:

"Xin lỗi, vừa rồi tôi nhất thời lỡ miệng, tôi không có ý muốn hắt nước bẩn vào cô."

Giọng điệu xin lỗi của cô ta không cam lòng, một chút thành ý cũng không có, cho nên Phong Tri Ý không lên tiếng.

Thấy vậy, Phạm Khải Minh nhẹ nhàng mềm giọng khuyên Phong Tri Ý:

"Chúng ta đều là thanh niên trí thức, sau này còn phải sớm chiều chung sống, cũng không nên náo loạn quá khó coi, để tránh cho người trong đại đội chê cười những thanh niên trí thức chúng ta không đoàn kết."

Dù sao trong thời điểm này, báo công an là chuyện đâm thủng trời.

Xã viên mà nhìn thấy công an đến, chắc chắn sẽ cho rằng họ đã phạm phải một chuyện gì đó lớn lắm.

Đến lúc đó, không biết sẽ truyền ra lời đồn nhảm như thế nào về điểm thanh niên trí thức bọn họ.

Phong Tri Ý vẻ mặt tức giận, tủi thân không nói gì.

Phạm Khải Minh đành phải mềm giọng hơn một chút:

"Tất cả mọi người mới tới nơi này một tháng, không quen biết nhau nên có hiểu lầm cũng là khó tránh khỏi."

"Lần này tôi sẽ phạt cô ấy nấu cơm cho cô một tháng, đến phiên cô nấu cơm thì cô không cần phải làm. Cô bỏ qua cho cô ấy một lần, được chứ?"

Phong Tri Ý còn chưa nói gì, Hạ Mai đã không phục gào lên:

"Dựa vào cái gì chứ! Tôi thuận miệng nói có một câu, cũng không làm gì cô ta? Sao lại phạt tôi?"

Phạm Khải Minh quay đầu lại trừng mắt nhìn cô ta:

"Nói sai không cần phải chịu trách nhiệm sao?! Nếu cô không muốn bị trừng phạt, thì để công an định cho cô tội vu khống vào ngày mai đi! Tất cả chúng tôi sẽ làm chứng cho đồng chí Trần!"

Những người khác liên tục gật đầu đồng ý.

"Nói sai thì phải bị phạt, bằng không sau này ai cũng có thể tùy ý nói lời tổn thương người khác."

"Đúng vậy! Chuyện như tin đồn hại chết người không phải không có."

"Chính xác, loại chuyện này không thể coi thường được đâu."...

Hạ Mai thấy vậy, chỉ có thể bực bội lại oan ức chấp nhận:

"Được rồi, phạt thì phạt đi."

Lúc này Phạm Khải Minh mới hỏi ý kiến Phong Tri Ý lần nữa:

"Đồng chí Trần, cô xem có thể cho đồng chí Hạ một cơ hội sửa đổi bản thân không?"

Thái độ của Phong Tri Ý lúc này mới thoáng mềm nhũn một chút:

"Thanh danh của đồng chí nữ quan trọng biết bao nhiêu thì mọi người cũng đều biết."

"Lần này tôi sẽ nể mặt nhóm trưởng. Nếu có lần sau, tôi sẽ tính chung cả lần này vào, đến lúc đó mọi người phải làm chứng cho tôi, tôi quyết không bỏ qua!"

Thực ra Phong Tri Ý cũng không có ý định báo công an thật, chẳng qua là cô gióng trống khua chiêng hù dọa Hạ Mai một chút mà thôi.

Dù sao đồ đạc của cô quả thật không dễ giải thích nguồn gốc, cô cũng không có cái gọi là tiền phiếu.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp