Trực tiếp đi qua bên đó, Yên Tử giả vờ nâng cái mâm lượn lượn quanh đó mấy vòng, chủ yếu là để giám sát ' dê già ' đang ở kia kìa, cứ nhìn bọn họ cười cười nói nói là cô lại nổi xông thiên lên. Cũng nhờ như vậy Yên Tử mới loáng thoáng nghe được, thì ra cái tên ' tiền mãn kinh ' kia chính là công tử Ngô gia, chỉ cần nhìn thôi cũng biết là hắn tâm địa bất chính rồi, xem đi, hai con mắt cứ láo liên nhìn ngó thế kia cũng đủ biết hắn đang thèm nhỏ dải xin người ta rồi, huống chi lần này mục tiêu là lão bà của cô a...., láo toét!!!

- " Uy? Anh đẹp trai... " đang cáo dác nhìn, bất chợt bị người ta vỗ vai một cái, giật cả mình, ngơ ngác nhìn qua, oa...., ai đây? Ta không có thích ăn thịt mỡ à nha.....

Yên Tử: " haha...., vị tiểu thư này, không biết có chuyện gì hay không? " cắn răng lộ ra một nụ cười được xem như là đẹp nhất đêm nay. Ta nhịn... ta nhịn....

- " hihi, người ta thấy đằng ấy ngồi một mình cho nên....cho nên mới tới làm quen a ~~ " nhão nhoẹt, thật sự quá khủng khiếp đi, nói xong còn dùng khủy tay đẩy cô một cái, dém chút té sấp mặt....

Cười cười...

Ngoại tổ mẫu a! Ngươi có cần lộ liễu đến như vậy hay không? Ỏng a ỏng ẹo cái gì đây? Chị hai của ta, ta đã có chủ rồi a, hoa đã có chậu rồi a.... xê ra giùm cái...

- " Này thì, ngay từ lần đầu thấy ngươi, ta đã..., ta đã trúng tiếng sét ái tình của ngươi rồi a. Ngươi có cảm giác giống vậy hay không a?... ừm... ta nghĩ ngươi chắc là cũng có đi, ta nói này.....bla bla bla.... " haiizzz, xây xẩm mặt mày, cái con người này đúng là,.....

Chỉ lo loay hoay đối phó với ' Phù Dung tỷ tỷ ' kế bên mà lại quên mất mục đích ban đầu của mình, khi vừa quay trở lại liền hết hồn. Cái gì a? Từ khi nào mà hai lão bà của mình lại nằm rạp hết rồi a? Thật là, sơ suất quá đi.....

Mắt thấy hai người được cái tên ' dê già ' kia chậm rãi dìu đi, trong lòng lại nóng như lửa đốt, thật khổ sở lắm mới dụ dỗ đá được ' Phù Dung tỷ tỷ ' một cước bay xa, Yên Tử liền nương theo hướng của hắn, nhanh chóng chạy theo....

Qua một ngã rẽ liền thấy được một loạt các dãy phòng, xung quanh vắng hoe, giống như được người sắp đặt trước vậy a. Cẩn thận lẩn tránh, Yên Tử thấy hắn dừng lại, để hai nàng một trái một phải tựa lên tường đi qua một bên, lui cui mở khóa cửa. Nắm bắt được cơ hội, Yên Tử nhanh chân đi tới, nhân lúc hắn đang loay hoay đở lấy Lạy Tuyết đang gục ở một bên, cô thoắt một cái lẻn vào trong. Nhìn sơ qua một lượt liền chui tọt xuống dưới gầm giường, im lặng chờ thời cơ. Địa điểm này thật sự là không tốt a, chỉ thấy được chân của người ta ngoài ra cũng chả thấy cái gì, xung quanh thì chật muốn chết, thật bực quá đi à.

Từ dưới này nhìn lên, cô thấy được cái tên ' tiền mãn kinh ' kia đang dìu Lạy Tuyết thả lên giường, liền quay trở ra dìu Chi Thanh vào sau đó.

- " haha...., người đẹp a, người đẹp, hôm nay xem ra hai em có phúc lắm mới được bổn thiếu gia đây phụng bồi đó nha...... " nghe cái giọng nói kìa, thật muốn tán cho chiếc dép dễ sợ luôn vậy á.

Nắm chặt chân giường, Yên Tử dém chút nữa xúc động mà lật luôn cái giường lên.

Quá đáng! Cái con người không biếttrơ trẽn, xấu xa, nhục nhã là gì hay sao á? Lừa gạt, dụ dỗ, giở trò đồi bại với lão bà nhà người ta mà còn dám nói cái giọng đó nữa vậy a? Hừ, hừ, hừ.....

' Phịch ' một tiếng, có cảm giác được trọng lượng của chiếc giường trở lên nặng hơn, Yên Tử bắt đầu trong lòng thấp thỏm không yên. Nhưng, trời vẫn còn thương xót cho cô, sau khi đưa được hai nàng Tuyết - Thanh lên giường thì cái tên ' tiền mãn kinh ' kia tiêu sái đi vào phòng tắm, không lâu sau liền nghe thấy tiếng nước phát ra.

Phù...., tạ ơn trời!

Nắm bắt được cơ hội, Yên Tử nhanh chóng bò ra ngoài, liếc mắt nhìn hai lão bà của mình vẫn còn đang chật vật ở trên giường rồi mới dời tầm mắt qua cửa phòng tắm. Hít sâu một hơi, cô dùng sức đẩy cái sofa to đùng ở cạnh đó, trực tiếp chắn ngang của phòng tắm, nhanh tay giật lấy hai cái màn cửa sổ, buột chúng lại với nhau khoảng chừng 4 - 5 mét, đi tới cầm một đầu buột lên nắm cửa, quấn thêm vài vòng rồi buột đầu còn lại vào chân giường. Xong xuôi, cô liền ngó qua, phỉ nhổ một cái.

Hừ! Cái này thì kỳ nhông củng không chui ra được chứ đừng nói nhà ngươi, hahaha......

Bỏ đi, bỏ đi, xong việc liền tính sổ với ngươi sau, hứ, đồ xú nam nhân. Xoay qua lại một lần nữa dùng hết sức lực bú sữa cho tới giờ để nâng lên Tuyết - Thanh hai người, lung lay rời đi......

( đừng thắc mắc đến khi nào thì cái tên ' tiền mãn kinh ' kia được cứu thoát, cứ việc chờ đi, chờ chuyện sau rèm đi...... )

Đưa được hai nàng ra khỏi khách sạn, mở cửa, nhét vào ghế sau, nhang chóng láy xe rời đi.

Thời gian cũng khoảng 10 phút gì đó liền về đến Mộ gia, lại một lần nữa Yên Tử dang lưng ra hộ tống hai nàng vào. Trực tiếp ném lên giường của Chi Thanh để tiện bề chăm sóc cho cả hai. Mọi người trong nhà dường như đều đã đi gặp Chu Công hết rồi đi, chỉ còn một mình cô loay hoay chạy ra chạy vào.

Mới vừa điều chỉnh xong tư thế hai người lại cho thoải mái một chút, dự định đứng dậy đi lấy khăn mặt và nấu một ít canh giải rượu cho các nàng liền.....

Phặt....

Huh? Cái gì vậy?

Xoay lại nhìn liền thấy Chi Thanh đang nắm lấy góc áo của cô, có chút khó hiểu, lại nghĩ là trong người nàng khó chịu nên mới như vậy, nhưng ai mà ngờ, chỉ trong giây lát Yên Tử mới nhận ra là mình hoàn toàn đoán sai rồi a. Nhìn Chi Thanh cùng Lạy Tuyết dưới ánh đèn mặt đỏ bừng bừng, thân thể bắt đầu vặn vẹo không yên, hai tay cũng vô thức nắm nắm kéo kéo áo quần.....

Trong lòng cô rất nhanh cho ra một câu......

Thật! Kỳ này không xong rồi....

__________

Chút chuyện sau rèm.....

Ngô tiền mãn kinh ( ôm chân khóc lóc): Ngươi..., hức..., ta có thể được thả hay chưa a?

Y Y ( vuốt cằm): Ừm... ừm..., chắc là có thể..

Ngô tiền mãn kinh ( lau nước mắt): Vậy nhanh chút đi

Y Y ( kinh ngạc): Ngươi phấn khích đến như vậy à?

Ngô tiền mãn kinh ( gật đầu): Ân! Ân!

Y Y ( xoay người bỏ đi): Vậy cứ ở lại hưởng thụ đi

Ngô tiền mãn kinh ( hốt hoảng): Ngươi? Ngươi đi đâu a?

Y Y ( xoay đầu lại): Về ngủ? Hỏi thừa!

Ngô tiền mãn kinh ( tức giận): Ngươi đã hứa thả ta, sau giờ lại nuốt lời?

Y Y ( vuốt mặt): Ta nói vậy khi nào?

Ngô tiền mãn kinh ( rất muốn lật bàn): Rõ ràng lúc nãy ngươi nói " chắc là có thể "

Y Y ( khinh bỉ): Ta là nói chắc là có thế sáng mai mới thả ngươi ra a...., vì vậy cứ yên tâm ngủ muỗi một đêm đi a...

Ngô tiền mãn kinh ( nhìn bóng lưng Y Y, trực tiếp bất tĩnh)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play