Một lần nữa, Sầm Tây nhận lấy cốc chứa đầy nước. Lần này, cô thông minh hơn, cô để tay mình lên miệng cốc để ngăn việc nước sánh ra ngoài. Dù tay cô vẫn hơi run, nhưng so với lần trước, lần này đã đỡ hơn rất nhiều rồi.
Khoảng cách giữa hai người thật ra rất gần, muốn đi được tới đích trong tình trạng này, chậm lắm cũng chỉ mất hai phút là đi qua.
Sầm Tây đưa cốc nước sang cho vị thiên vương lâu năm kia xong, cô lập tức chống tay lên lan can, hai chân đã mềm nhũn, cô trượt theo lan can mà ngồi xuống, bất động.
Muốn, muốn chết.
Vị thiên vương lâu đời kia vô cùng bình tĩnh khi chơi, rất nhanh, hắn đã chuyển được cái cốc sang tay người thứ ba. Người chơi ở lượt thứ ba tuy rằng hơi lúng túng, chân hơi run không dám dịch chuyển về phía trước nhưng so với tình huống của Sầm Tây thì vẫn tốt hơn. Lúc sau, bọn họ đã tới lượt chơi thứ tư.
Người cuối cùng sẽ là Cố Cảnh Ngự, anh không sợ, nhìn mắt anh cả một cái chớp mắt cũng không buồn chớp là biết rồi…
Đại Dũng nóng nảy: “ Mẹ nó, lão Hắc, cậu có thể chơi không đấy, là đàn ông thì phải có một chút dũng khí chứ. ”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT