Anh giương khóe miệng lên vô cùng sung sướng, hừ nhẹ một tiếng, làm ra vẻ trầm ổn bình tĩnh : “ Xem như em có chút lương tâm. ”
Ôn Nhan trừng hai mắt nhìn anh, sau đó tự dưng nghĩ lại, nở một nụ cười : “ … Việc nên làm mà. ”
Cô xin lỗi : “ Trưa nay là tôi không đúng, tôi xin lỗi, là do tôi phản ứng thái quá, hiện tại Cố sư huynh cảm thấy thế nào rồi ? ”
Cố Cảnh Ngự trách một tiếng, nụ cười bên khóe miệng rất nhanh biến mất, anh làm bộ bình tĩnh, vô cùng trầm ổn : “ Vẫn tốt, không tới nỗi quá đau. ”
Ừm, hiện tại Cố đại lão vẫn không biết mình nên tỏ ra yếu thế một chút.
Ôn Nhan thì không biết là anh đang tỏ vẻ thôi, anh nói gì thì tin đấy, cô đang muốn nói gì đó thì lại nghe thấy anh nói tiếp, nhàn nhạt : “ Nhưng mà Tiểu Nhan, đúng là em phản ứng hơi thái quá. ”
Cố Cảnh Ngự lúc này khoác lên mình cái vẻ tiền bối, cong cong khóe môi, nhanh chóng phản ứng lại, ngữ khí vô cùng trầm ổn : “ Em là diễn viên, khi diễn em phải tập quen với việc này, nếu như em còn phản ứng như vậy nữa, chỉ sợ sẽ làm chậm tiến độ quay phim rất nhiều. ”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play