Mùi vị quen thuộc này khiến Thẩm Bích Thấm có một loại ảo giác dường như bản thân nàng không phải người xuyên việt mà chính là người sinh ra và lớn lên ở Nam Minh này nên sự ngăn cách với triều đại này cũng không còn nhiều nữa.
"Lão bá, hương vị của món mì om này rất ngon! Làm rất chuẩn gốc!" Thẩm Bích Thấm nuốt một miếng mì xuống, mặt mày vô cùng thỏa mãn, nàng khen ngợi.
"Ha ha ha, lão hủ đã dùng liều lượng rất vừa đủ, bên trong này có thịt băm, măng sợi, trứng sợi, nấm hương, mực, sò khô, tôm khô và hoa hiên vàng, hơn nữa cũng cho thêm một ít bột sắn vào nước hầm nên giá năm văn tiền cũng không phải dọa người."
Nghe Thẩm Bích Thấm nói như vậy, lão bá kia cũng nở nụ cười sảng khoái, người làm món ăn nghe thấy người khác khen đồ ăn mình làm ra ngon, đó chính là đánh giá cao nhất dành cho ông ấy.
Thẩm Bích Thấm biết lão bá này không nói sai, nàng từng biết được hiện tại Nam Minh nay vẫn chưa có những loại tinh bột cao cấp như bột khoai lang, bột sen nên ông ấy dùng các loại bột kia thay thế thêm vào nước canh đã rất đắt rồi.
Thảo nào lão bá này có thể buôn bán tốt như vậy, tiền lãi ít nhưng thay vào đó thì lượng người tiêu thụ lại mạnh.
"Tuy liều lượng đủ no nhưng vẫn là do khả năng nấu nướng của lão bá tốt, đây chính là món mì om ngon nhất cháu từng ăn." Thẩm Bích Thấm nói rất thật lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play