"Trưởng giả ban không dám từ, Thấm Nhi cảm tạ Thẩm gia gia." Thấy thái độ cứng rắn của Thẩm Hoành thì Thẩm Bích Thấm cũng không từ chối nữa, nhìn thấy Thẩm Bích Thấm lấy trứng gà thì Thẩm Kỳ Viễn cũng làm theo.
Nghe thấy Thẩm Bích Thấm nói ' trưởng giả ban không dám từ ', đôi mắt Thẩm Hoành trừng lớn lên tỏa sáng, trong lòng không ngừng cảm thán, không hổ là đứa nhỏ do Thủ Nghĩa dạy dỗ, ngay cả nữ nhi cũng biết chữ.
Chỉ tiếc cái người Điền Hạnh Hoa kia... Ai, thật đúng là ánh mắt phụ nhân thiển cận vô tri, hài tử tốt như vậy, sao bà ta có thể không nhìn thấy!
Xe ngựa của nhà trưởng thôn cũng phải kéo hàng hóa vào trấn cho nên xe được trang bị là xe đẩy chứ không phải xe thùng.
Chỗ trên xe đẩy rất rộng, Thẩm Bích Thấm và Thẩm Kỳ Viễn cùng ngồi xuống mép xe, lòng bàn tay vẫn còn quả trứng gà làm cho ấm áp, điều này khiến cho trong lòng Thẩm Bích Thấm dâng lên một sự ấm áp khó tả.
Chuyện ngày ấy mọi người cự tuyệt đi cùng Thẩm Thủ Nghĩa vào rừng, Thẩm Bích Thấm cũng nghe Thẩm Trí Viễn nói, Thẩm Bích Thấm cũng không đổ lỗi cho dân làng, bởi thôn dân ở đây cũng chỉ là những người có bản chất thuần phác lương thiện, lại cẩn thận kín đáo, đương nhiên biết đây là chuyện vô cùng nguy hiểm nên họ phải thận trọng, chuyện này cũng chỉ là bản chất của con người.
Nhà trưởng thôn là nhà duy nhất có xe ngựa trong thôn, bởi vậy khi đi họp trợ có rất nhiều người đến đi nhờ xe, chỉ trong chốc lát, xe ngựa đã đầy kín người. Chuyện Thẩm Bích Thấm bị quái thú tập kích được tất cả mọi người trong thôn đều biết, vì không muốn phiền phức nên Thẩm Bích Thấm và Thẩm Kỳ Viễn luôn cúi đầu ngồi một góc không nói lời nào, cố gắng làm mọi người bỏ qua sự tồn tại của hai người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play