Thẩm Bích Thấm nói một tiếng rồi liền đứng lên, chỉ là trong lòng nàng hiểu được, chắc hẳn là chủ nhân của sói trắng vừa lúc nhìn thấy bản thân mình gặp nạn nên mới để sói trắng đến cứu nàng.
"Xì.." Nhưng mà, Thẩm Bích Thấm còn chứ đứng được lên thì đã hô đau một tiếng, ngã trở lại.
"Tứ muội muội, muội làm sao vậy?" Nhìn thấy bộ dạng thống khổ của Thẩm Bích Thấm, Thẩm Kỳ Viễn khẩn trương hỏi.
"Tam ca ca, tay chân muội đều bị thương rồi, hiện giờ đau không động được, huynh đi hái ít bạch hoa thảo tới cầm máu giúp muội."
Sau khi thả lỏng xong thì Thẩm Bích Thấm mới cảm thấy cả thân đau nhức, sau một hồi kiểm tra thì phát hiện ra trên người có rất nhiều vết trầy da, cẳng chân còn có một vết cắt sau, đang chảy rất nhiều máu.
"Được, Tứ muội muội, muội đợi một chút." Thẩm Kỳ Viễn đáp lại một tiếng rồi lập tức đi hái thuốc.
Bạch hoa thảo hay còn gọi là cỏ hôi, tên gọi này cũng là bởi vì hoa trắng mà nó nở ra có một mùi hương vô cùng nồng.
Đây là một loại thuốc cầm máu phổ biến, ở dân gian cũng có thể tùy tiện nhìn thấy được, ngay cả tiểu hài tử ba tuổi cũng đều biết, nếu không cẩn thận bị ngã hay trầy da thì loại cỏ này dùng với tác dụng cầm máu tiêu sưng vô cùng tốt.
Đợi Chờ Thẩm Kỳ Viễn đem bạch hoa thảo trở về thì Thẩm Bích Thấm liền lấy một ít xoa ra tay rồi đắp lên miệng vết thương, đợi khi đau đớn giảm bớt một chút thì bắt đầu xuống núi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play