"Ha ha ha, chúc mừng, chúc mừng, mau vào nha." Thấy Thẩm Thủ Nghĩa thì Thẩm Điền vô cùng vui vẻ dẫn gia đình ông ấy đi vào cửa.
"Muội tử, muội đến rồi, mau ngồi xuống." Thấy Thẩm Lâm thị đến thì tức phụ Thẩm Điền lập tức vui vẻ kéo tay bà ấy vào vị trí bên cạnh.
Tuy rằng một nhà Thẩm Bích Thấm cũng không ít người nhưng bản thân Thẩm Điền là thợ mộc, trong nhà cái gì không nhiều nhưng ghế thì tuyệt đối không thiếu, bởi vậy không có chuyện có người không có ghế để ngồi.
"Dì Thấm!"
Thẩm Bích Thấm mới vừa theo chân vào cửa thì một bé con lập tức xông ra ôm chặt lấy hai chân nàng, sau đó ngẩng đầu dùng khuôn mặt nhỏ mập mạp tràn đầy sức sống vui vẻ lấy lòng nàng.
Vào tháng bảy năm ngoái, nhóc con này bị rơi xuống sông suýt chết đuối, may được Thẩm Bích Thấm cứu trở về, nên sau đó dường như nhóc xem Thẩm Bích Thấm như là ân nhân cứu mạng của mình, vô cùng thích dính lấy nàng.
"Cẩu Tử, nhớ dì Thấm không?" Nhìn thấy đứa nhỏ vừa mập vừa trắng trước mặt mình thì Thẩm Bích Thấm vô cùng mềm mại liền ngồi xổm xuống kéo tay của hắn ôn nhu hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT