Mặc dù ngày thường Thẩm Thủ Nhân khá là kiêu ngạo và cứng rắn, nhưng hiện giờ nhiều người nhìn chằm chằm hẳn ta như vậy, hắn ta cũng chỉ cúi đầu và không dám nói một lời nào.
Nhìn thấy đầu Thẩm Thủ Nhân dính đầy tơ nhện, thì mọi người đều không khỏi lắc đầu thở dài một hơi, vừa rồi lúc đối kháng với sơn tặc, từ đầu đến cuối bọn họ cũng không nhìn thấy hắn ta, hiện giờ lại thấy dáng vẻ này của hắn ta thì có ai là còn không rõ hắn ta đã làm gì.
Không cần nghĩ cũng biết tên này chắc chắn là vì quá sợ hãi mà chạy trốn đi nơi khác, hiện giờ thấy đã an toàn, nên mới giả vờ khập khiễng đi ra, chỉ tiếc là làm bộ cũng thật là sứt sẹo!
Một người hèn nhát đáng khinh như vậy sao có thể là huynh đệ ruột thịt của Trọng Thành được, cho dù là tính tình hay là trách nhiệm thì đêu cách xa đến ngàn vạn dặm.
"Được rồi, hiện giờ cũng đã khuya, mọi người nhanh chóng thu dọn một chút, rồi trở về nghỉ ngơi."
Lúc này thôn trưởng mới nở một nụ cười tươi đứng ra nói,'Còn về phần những tên sơn tặc rơi vào bẫy kia thì tất cả đều trói lại, ngày mai chúng ta sẽ đưa lên huyện!"
"Được!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT