“Hôm nay xem như ngoài ý muốn chỉ hỉ, chúng tiểu nhân, người cùng đồ vật mang lên, đi trở về, quá mấy ngày liền phải có đại đơn tử phải làm."
Tên Nhị đương gia lập tức tỏ vẻ đắc ý, mừng rỡ khua múa cây đao trong tay, rồi lập tức dẫn theo mấy tên sơn tặc còn lại nghênh ngang rời đi, chừa lại sự hỗn độn của cả một ngôi làng.
"Hu Hu, nãi nãi, nương!" Thấy bản thân mình đã tìm được đường sống trong chỗ chết, Lý Đỗ Quyên lập tức nhào vào trong lòng ngực của Lý lão thái khóc lớn.
"Quyên Nhi không sợ, không sợ, không sao, không sao rồi!"
Bà ta lập tức ôm lấy Lý Đỗ Quyên, tùy rằng đã tìm được đường sống nhưng cả người Lý lão thái vẫn không nhịn được mà run rẩy như cũ, đối với sự bán đứng cả thôn Thẩm Gia tuy là trong lòng bà ta rất áy náy, nhưng sâu trong nội tâm lại có một cỗ vui sướng nổi lên.
Thẩm Thủ Nghĩa, nếu trước kia ngươi thu lão tam nhà ta đến làm việc trong tiệm thì lão nương chắc chắn sẽ không làm như vậy, đây là ngươi sai, cũng không thể trách lão nương được!
Hôm sau, ở Thẩm Gia thôn, mọi người đều nghĩ rằng năm nay sơn tặc sẽ không hành động nữa, ai ngờ, tin xấu đã truyền đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT