Thấy mấy người Thẩm Lâm thị đã rời đi, Liệt Diễm chở theo ba con mèo theo sát phía sau, thấy dáng vẻ vui sướng của Liệt Diễm, trên mặt Thẩm Bích Thấm đen lại.
Liệt Diễm thông minh lại còn nhỏ nên nàng không có tăng thêm gông xiềng cho nó, vì vậy từ sau khi nó đã hoàn toàn hồi phục lại năng lực hoạt động thì đã bị ba con mèo và ngân lang kéo đi chơi cùng, năm con vật này vẫn thường xuyên kết hợp lại thành một đội, vui chơi, chạy nhảy khắp phía sau núi.
Thẩm Bích Thấm cũng không hiểu lắm, rõ ràng ba con mèo và ngân lang đều là động vật ăn thịt nên chúng chơi chung với nhau còn có thể hiểu được nhưng Liệt Diễm là động vật ăn cỏ, làm sao nó có thể vui chơi chung với mấy con vật ăn thịt như thế? Có phải suy nghĩ của nó quá thoáng rồi không?
Thẩm Bích Thấm bất đắc dĩ cảm thán trong chốc lát, cho đến khi nàng quay đầu lại đã thấy hai người Hứa Phong Ngâm và Hứa Hoa Tụng đang nhìn nàng bằng ánh mắt giống như cúng bái thần tiên, trong mắt của Hứa Hoa Tụng sáng rực rất dọa người.
"Khụ, đã nói cô nương nhà ngươi là người phàm, không phải thần tiên. Nhanh đi làm việc đi!"
Bị ánh mắt của hai người họ làm cho chịu không được, Thẩm Bích Thấm phất tay nói một câu rồi chạy trối chết vào thư phòng.
Trong lòng nàng âm thầm cảm thán. Ôi, mê tín dị đoan thế này cũng không tốt!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play