Nói đến dưỡng thương, vết thương của Liệt Diễm đã tốt lên rất nhiều, mấy ngày nữa có thể đi tái khám lại, nghĩ đến chân của Liệt Diễm sắp được hồi phục trở lại thì tâm trạng Thẩm Bích Thấm mới khá hơn không ít.
"Mua rồi nhưng không phải đậu đen mà là đậu tằm, ông chủ chỗ đó không có đậu đen, phụ thân nhìn thấy đậu tằm này cũng không tệ, lại rẻ nên đã mua." Thẩm Thủ Nghĩa vừa nói vừa mở túi đựng ra, ông ấy bốc một nắm đậu lên cho nàng xem thử.
"Cái này là... Đậu tằm!"
Nhìn thấy hạt đậu này hai mắt Thẩm Bích Thấm sáng lên, đây rõ ràng là loại đậu tằm nàng đã nhìn thấy ở kiếp trước.
"Không sai. Đây quả thực là đậu răng ngựa nhưng nhiều người vẫn thường gọi chúng là đậu tằm, nghe nói là loại đậu được mang về từ Tây Vực." Thẩm Thủ Nghĩa gật đầu trả lời, nhưng ông ấy không hiểu vì sao Thẩm Bích Thấm lại vui mừng như vậy.
"Đậu tằm. Đậu tằm."
Nhìn thấy đậu tằm trong lòng Thẩm Bích Thấm giống như nổi lên một cảm giác rất thân thiết, đậu tằm cộng thêm quả ớt, kia chính là món tương đậu tằm của huyện Bì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play