"Đúng đấy ạ. Nương, chúng con đều che mắt, không nhìn thấy gì cả." Tiếng Thẩm Bích Thấm vang lên bên cạnh.
"Che mắt rồi con đi thế nào? Thấm Nhi, con... Phụt... Nha đầu chết tiệt này."
Nghe thấy tiếng nói của Thẩm Bích Thấm, Thẩm Lâm thị vội vàng quay đầu sang nhìn nhưng vừa nhìn thấy hành động sau đó của nàng thì bà ấy cũng phải bật người thành tiếng.
Vốn dĩ hai người Thẩm Bích Tuyết và Thẩm Bích Thấm đều giơ tay che mắt nhưng các khe giữa những ngón tay lại được mở rộng, tròng mắt ở giữa hai ngón tay còn không ngừng chuyển động tròn, như thế này khác gì không che?
Ban đầu Thẩm Lâm thị còn cảm thấy lo lắng vì chuyện vừa rồi nhưng bị hai người Thẩm Bích Thấm chọc cười như vậy khiến trong lòng bà ấy nhẹ nhõm hơn, không còn bối rối nữa, bà ấy cũng để mặc kệ cho Thẩm Thủ Nghĩa nắm lấy tay mình.
Thấy bầu không khí rất tốt, Thẩm Bích Thấm nhanh chân vòng sang bên kia nắm tay Thẩm Thủ Nghĩa, Thẩm Bích Tuyết bên này thì nắm tay Thẩm Lâm thị, một nhà bốn người tay trong tay cứ như vậy mà vừa nói vừa cười trên đường về.
Ánh mặt trời buổi chiều màu cam, mấy cái bóng của họ được kéo dài và song song trên con đường nhỏ, hình ảnh như vậy vừa đẹp lại vừa ấm áp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play