Nghe mấy người Thẩm Bích Thấm giải thích, thôn dân vây xem đã hiểu rõ mọi chuyện, họ không ngờ chân tướng lại như thế, họ nhìn đến đống đồ bị đập phá nát bét thì tiếc đến thịt cũng đau, thế là đều mồm năm miệng mười chỉ trích đám người cha A Phúc.
"Xem như ta không may, bọn ta đi!" Thấy thái độ của mọi người xung quanh, mấy người cha A Phúc biết được hôm nay mình sẽ không chiếm được lợi lộc gì nên giận giữ nói một câu rồi muốn rời đi ngay.
"Khoan đãi"
Mấy người họ còn chưa kịp đi đã bị Thẩm Bích Thấm ngăn lại: "Mấy người muốn đi cũng được nhưng vẫn phải nói cho rõ ràng."
"Nói rõ ràng cái gì? Lão tử đều đập hết rồi, ngươi còn có thể làm gì ta?" Cha A Phúc hung dữ trừng mắt quát Thẩm Bích Thấm.
"Hu hu, nương, thúc này thật đáng sợi"
Mặt mày dữ tợn, tiếng rống như sấm dọa cho mấy đứa bé gần đó đều sợ hãi mà trốn ra phía sau người lớn nhà mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT