Nước ô mai màu nâu nhạt rót vào bát sứ màu trắng trong, trong nước ô mai trong suốt kia còn có chút băng đá vụn vẫn chưa tan hết đang trôi lơ lửng, hơi nước mỏng manh chầm chậm dâng lên từ trong bát nước khiến người ta cảm nhận được một trận mát lạnh, rất muốn uống.
Người kia bưng bát lên lập tức uống một hớp lớn, cả người ông ấy hơi co giật, lập tức lớn tiếng hô lên: "Sáng khoái! Thật sự rất sảng khoái! Chưa bao giờ uống nước trà lạnh ngon thế này!"
"Thật sự ngon sao? Vậy ta cũng muốn uống một bát!"
"Ta cũng muốn!"
Phản ứng khoa trương của người kia đã khiến cơn thèm của mọi người đứng quanh đó đều dâng trào, họ lập tức lấy tiền ra muốn mua một bát uống thử, những người không có tiền trong tay thì lựa chọn uống thử một cốc bằng lá trúc. Thẩm Bích Thấm không từ chối ai cả, nàng đều hào. phóng cho họ uống thử.
Tuy chỉ được uống thử có một ngụm nhưng vì số người nhiều nên số lượng bị uống thử cũng không phải ít. Tuy Thẩm Bích Thấm không cảm thấy gì nhưng Thẩm Đại Võ đứng bên cạnh thì ngược lại, ông cảm thấy thịt đau vô cùng, chỉ là không chờ cho ông ấy cảm thấy tiếc nuối được bao lâu thì việc buôn bán đã trở nên đông đúc Vô cùng.
Đến buổi trưa, thời tiết càng lúc càng nóng hơn, tuy có không ít quần hàng bán những món đồ lạnh nhưng hầu hết đều không kiềm chế được sự tò mò về món nước của Thẩm Bích Thấm, hơn nữa người uống vào đều đánh giá rất tốt nên việc buôn bán cũng vô cùng tốt. Cũng may Thẩm Đại Võ đã học tính toán với Thẩm Thủ Nghĩa nên khả năng tính toán cũng không tệ, hai người cùng bán nên vẫn có thể giải quyết được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT