Bốn giờ sáng hôm sau Thẩm Bích Thấm đã thức dậy nấu nước ô mai, chờ cho. đến khi nước ô mai đã được nấu xong, nàng lại vác cuốc đi trồng cây ớt con xuống đất.
Bây giờ đã vào tháng năm nhưng vì là buổi sáng nên không tính là quá nóng, nước ô mai kia phải đợi đến buổi trưa, khi thời tiết rất nóng mới có thể bán chạy.
"Mộ Dung đại thúc, chuyện còn lại đều nhờ vào thúc. Ta đã để lại cho thúc và ông Phùng một ít nước ô mai ướp lạnh ở trong lều, thúc nhớ mang về!"
Chờ gần đến giờ ty, Thẩm Đại Võ đã đẩy xe bò đến rất đúng giờ. Thẩm Bích Thấm dặn dò Mộ Dung Húc một tiếng rồi cùng với Thẩm Đại Võ chuyển hết đồ lên xe bò, đội mũ rộng vành lên, đánh xe bò châm chậm đến trấn trên.
Trước đây Thẩm Bích Thấm thường ngồi xe ngựa của nhà trưởng thôn, nàng còn vô cùng chán ghét vì xe ngựa xóc nảy quá mức nhưng bây giờ ngồi xe bò mới hiểu được, nàng tình nguyện ngồi xe ngựa xóc nảy cũng không muốn lắc lư lâu trên xe bò chầm rì này.
Tốc độ của xe bò chậm hơn xe ngựa một nửa, mười dặm đường mà phải mất đến nửa canh giờ, tuy chuyện này cũng có liên quan đến đường xá khó đi nhưng như thế vẫn quá chậm, mặt trời lên cao khiến quần áo trên người của Thẩm Bích Thấm đã bị mồ hôi làm cho ướt mất một nửa.
Lúc đến trấn trên cũng chỉ cách giờ cơm trưa nửa canh giờ, tất cả mọi người còn đang làm việc, cộng thêm thời tiết nóng bức nên trên đường cũng không có bao nhiêu người đi đường, những người bán hàng rong khác cũng đổ mồ hôi khắp người, trên tay không ngừng phẩy quạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT