Dù sao Thẩm Bích Lan cũng là người thân của mình, tuy không tránh được việc giận nàng ta, nhưng ở trước mặt người ngoài vẫn không nên nói nhiều, nên hai người đều chỉ gật gật đầu sau đó không nói chuyện nữa.
Thẩm Bích Lan là loại người gì trong lòng các nàng đương nhiên biết rõ, nhưng cũng không nên nói xấu người nhà trước mặt người ngoài, nếu không cũng chẳng khác gì đánh lên mặt của bản thân cả.
Chờ khi trở lại thôn, Thẩm Lâm thị thì từ biệt với nhóm các thím dẫn theo hai người Thẩm Bích Thấm đi về.
"Đại đường tỷ!"
Giúp đỡ Thẩm Lâm thị mang đồ dọn về chủ trạch xong, Thẩm Bích Thấm liền câm theo đồ của bản thân đi ra ngoài, vừa đúng lúc gặp được Thẩm Bích Ngọc vừa giặt quần áo xong.
"Tứ muội muội, các ngươi đã trở về rồi sao?" Nhìn thấy Thẩm Bích Thấm, trên khuôn mặt thanh thú của Thẩm Bích Ngọc liền hiện lên ý cười vui mừng.
"Đại đường tỷ, gặp tỷ thật đúng lúc, ta có quà muốn tặng tỷ này." Thẩm Bích Thấm nói xong liền lấy từ trong lòng ra một đóa hoa đào lụa màu hồng nhạt đưa cho Thẩm Bích Ngọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play