Bọn họ cũng đồng ý với lời của Thẩm Bích Lan, mấy người này ăn mặc rách rưới, làm sao có tiền nhàn rỗi mà ăn ở quán trà này, chẳng phải bình thường nên đến quán trà ven đường một tệ một nồi nước lớn sao?
Mọi người càng nghĩ càng cảm thấy mấy người Thẩm Bích Thấm là ăn trộm, trong tay có tiền mới đến nơi này tiêu xài.
Những thím trong thôn đều chưa hiểu sự đời, nhìn thấy mọi người bốn phía đều đang nhìn mình, hơn nữa lại nhìn mình với ánh mắt không tốt, trong lúc nhất thời tất cả đều luống cuống tay chân, sắc mặt cũng nháy mắt trở nên tái nhợt.
"Muội muội à, này... Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?" Đại Ngưu tức phụ lôi kéo tay Thẩm Lâm thị, bất an hỏi. Dù sao bọn họ cũng không biết gì về hoa lụa, nghĩ đến hoa lụa quý giá như vậy, bọn họ cũng lo lắng Thẩm Bích Thấm thật sự ăn trộm.
"Cô nương nhà ta tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện ăn cắp, tẩu tử cứ yên tâm đi."
Thẩm Lâm thị vẻ mặt kiên định, bà hiểu rõ tính cách của nữ nhi, hơn nữa hiện tại Thấm Nhi cũng không thiếu tiên, hoàn toàn không cần phải ăn trộm.
"Thẩm Bích Lan, ngươi có biết đôi khi ngươi phải trả giá cho những gì ngươi nói và làm không?" Vẻ mặt Thẩm Bích Thấm vẫn bình tĩnh như cũ, chỉ là ánh mắt nhìn Thẩm Bích Lan lại lạnh như băng sương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play